Sáng sớm hôm sau Cố An Kỳ mới nhận được tin người kia qua đời. Lúc trước sau khi giao toàn bộ tư liệu cho cậu, Cố An Kỳ không để ý đến gia đình đó nữa. Trong lòng cô hiểu, với tính cách của cậu, Hứa gia tuyệt đối sẽ không được nếm quả ngọt. Quả nhiên, nay Hứa gia chỉ còn có cái xác, bên trong đã bị vét sạch.
Thấy Hứa gia như vậy sự oán hận trong lòng cô cũng dần dần tiêu tan, thù nên trả cô cũng đã trả xong. Không phải họ thích tiền tài sao? Không phải họ yêu thế lực sao? Một khi đã như vậy, cô sẽ cướp đi tất cả, chém đứt đôi cánh của họ xem họ giãy dụa như thế nào. Có lẽ Tô Dật Phàm nói đúng, cô nên buông xuống, chuyện quá khứ cứ kệ nó qua đi, không cần cố chấp cứ vây mình trong một cái kén.
Thật ra nếu không phải hành động lần này của Hứa gia quá lớn, có lẽ đến bây giờ cô còn chưa biết gì.
Người kia chết là một sự đả kích không hề nhỏ đối với cả Hứa thị cùng với Cao gia vốn đã lung lay sắp đổ. Tuy nhiên Cao Á vốn là người thông minh, chẳng những tinh thần không hề sa sút vì chồng chết mà ngược lại, rất tích cực tìm cách cứu công ty. Bà ta lợi dụng địa vị của người kia ở giới kinh doanh để tung ra tin tức lễ tang. Cao Á đại diện cho Hứa gia tham gia buổi họp báo, chia sẻ rằng không muốn tiễn đưa chồng mình quá khoa trương. Từ đó hướng không ít sự tập trung về công ty của bà ta.
Vài năm không thấy, thủ đoạn của bà ta vẫn “cao siêu”, “tàn nhẫn” như cũ… Cố An Kỳ híp mắt, thật không ngờ người kia cả kể đến lúc chết vẫn còn bị Cao Á lợi dụng. Thật là buồn cười đến cực điểm. Cái gì mà vợ chồng hòa thuận, không phải là chỉ vẽ ra cho mọi người xem hay sao?
“Hai người họ đồng sáng lập công ty ư” ? Nực cười, vậy mẹ của cô đâu? Mẹ cô thì sao? Khi sự nghiệp người kia rơi vào cảnh khó khăn nhất thì bà chính là người ở bên cạnh giúp ông ta từng chút một vực dậy công ty. Vào lúc đó, không biết Cao Á đang chết ở chỗ nào đâu.
Ha ha, nếu người kia nhận ra Cao Á là người chỉ ham lợi, nếu ông ta biết đường quay đầu nhận lỗi với mẹ, như vậy có phải bây giờ sự việc sẽ khác không? Cố An Kỳ nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm xúc trong đôi mắt nâu cảm xúc tựa hồ có chút phức tạp.
Cố An Kỳ không muốn nhúng tay vào khúc mắc giữa Cao gia, Hứa gia và Lâm gia nữa. Giống như cô đã nói, cô nên học cách buông tay. Tất cả cứ giao cho cậu đi làm là được, cho tới bây giờ cậu chưa từng làm cô thất vọng, lần này chắc chắn cũng thế.
Kịch bản phim của Thiệu Văn Đình đã được chuyển cho Cố An Kỳ cùng Tô Dật Phàm. Bởi vì phải sửa lại một vài chi tiết nên kịch bản hoàn thành muộn hơn so với dự kiến vài ngày. Trên tay hai người đang cầm một tập giấy vẫn còn nóng hầm hập.
“Đây là kịch bản đạo diễn Thiệu vừa gửi tới.” Chu Á Kiệt kéo một cái ghế ra ngồi.
“Ừ.” Cố An Kỳ không nói nhiều, cúi đầu đọc kịch bản.
“Quả nhiên là đề tài tiên hiệp, nội dung đặc biệt thế này thì bối cảnh quay chắc chắn sẽ rất rộng.” Tô Dật Phàm vừa đọc vừa nói.
Chu Á Kiệt chú ý hành động của hai người, phát hiện từ tốc độ đến động tác lật xem kịch bản đều giống nhau như đúc. Anh co rút khóe miệng, không thèm nói nữa. Đại khái hơn mười phút sau, hai người đều đọc xong.
“Có suy nghĩ gì? Có hài lòng với vai diễn không?” Chu Á Kiệt hỏi.
“Ừ, như lần trước đạo diễn Thiệu đã hứa thì tôi vai diễn của tôi vẫn là thạch nữ. Không hiểu thất tình lục dục*, bị phong tỏa trí nhớ, chỉ biết mình có sứ mệnh trấn thủ ngọc phong. Nàng bị nhốt ở đó khoảng một ngàn năm, ngày nào cũng làm những việc giống nhau.” Cố An Kỳ đóng kịch bản lại, khẽ xoa xoa huyệt thái dương thư giãn mắt.
(*Thất tình: Bảy thứ tình cảm mà mỗi chúng ta đều có như: Vui mừng, giận dữ, buồn bã, vui vẻ, yêu thương, ghét và ham muốn hay nói cách khác là hỉ, nộ, ai, lạc, ái, ố và dục vậy.
Lục dục: là 6 điều ham muốn đã trở thành thói quen khó sửa đổi:
-Sắc dục: Thấy các sắc xanh, vàng, đỏ, trắng và hình sắc nam nữ rồi tham đắm vào đó.
-Hình mạo dục: Thấy hình dung đoan chánh, tướng mạo tốt đẹp mà sanh lòng tham đắm.
-Uy nghi tư thái dục: Thấy tướng đi, đứng, nằm ngồi, nói cười mà sanh lòng ái nhiễm.
-Ngữ ngôn âm thanh dục: Nghe tiếng nói trau chuốt êm ái thích ý vừa lòng, giọng ca lảnh lót, tiếng nói dịu dàng mà sanh lòng yêu mến.
-Tế hoạt dục: Thấy da thịt của nam nữ mịn màng, trơn láng mà sanh lòng yêu mến.
-Nhân tượng dục: Thấy hình nam nữ dễ thương mà sanh lòng đắm trước.)
“Còn tôi là một người tu tiên thuộc tổ Túc Tâm, bởi vì thực lực không cao nên không có tiếng nói trong các môn phái. Lúc nào cũng phải làm những công việc thấp kém nguy hiểm nhất. Mà vai của tôi chính là vật hi sinh trong cuộc chiến giữa các phe phái. Vốn thực lực của hắn có thể được xếp trong nhóm cao thủ, nhưng vì đối phương không muốn người của tổ Túc Tâm xoay người nên đã sử dụng thủ đoạn, trong lúc tỷ thí làm tổn thương gân cốt chân trái của tôi, mặc dù có tĩnh dưỡng nhưng không bao giờ được linh hoạt như lúc ban đầu. Sau đó có lời đồn đãi trên núi phía đông có yêu quái hoành hành, cho nên sư tổ muốn chúng tôi đi tra xét. Nói thẳng ra là muốn đi tìm cái chết. Môn phái không muốn nuôi dưỡng ‘phế nhân’ cùng ‘người không nghe lời’, vì vậy những người bị phái đi phần lớn là người của tổ Túc Tâm, hơn nữa không ít người đã đắc tội với bề trên. Để bảo đảm chúng tôi tới đó tra xét chứ không làm qua loa cho xong, họ còn phái người đến chỉ huy, thực ra là giám thị chúng tôi.” Tô Dật Phàm nói.
“Nói cách khác là được thì thôi, nếu không thì chết vài người cũng chẳng ảnh hưởng gì đến môn phái của họ.” Cố An Kỳ thản nhiên nói.
Nội dung sau đó là những người bị phái đi tra xét vô ý làm yêu quái nổi giận, tuy nhiên may mắn trốn thoát, trong lúc đó vài người bị chết, quá trình có thể nói là thập tử nhất sinh. Cuối cùng sau sự đuổi giết của yêu quái, chỉ còn nam chính đang bị thương nặng là còn sống, tuy nhiên những đồng môn khác vẫn lấy hắn làm lá chắn để bảo vệ “tên giám thị” kia. Mấy người một đường chạy trối chết, vào lầm ngọc phong, gặp gỡ thạch nữ.
Nhiều thử thách được đưa ra, thiên đình hạ mật lệnh, xung đột nội bộ trong môn phái đều là những tình tiết hấp dẫn. Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc không hề có một tình tiết vô duyên nào, tất cả đều vô cùng thú vị khiến người ta phải chờ mong.
“Vô cùng thú vị, tôi rất thích.” Cố An Kỳ cười cười, “Lòng ghen tị của con người, ham muốn của con người đối với đồ ăn đều được miêu tả rất sống động, bộ phim này chắc chắn sẽ rất hay.”
“Không sai, ngoài tình cảm thì những chi tiết về đấu đá nội bộ, dây dưa, ân ân oán oán kéo dài vạn năm từ kiếp trước đến kiếp này đều đặc sắc. Diễn biến câu chuyện cũng rất chặt chẽ.” Tô Dật Phàm đồng ý. Anh thật sự thích bộ phim này, đã rất lâu rồi anh chưa được đọc một kịch bản rung động tâm can đến vậy. Nếu được tham gia, đừng nói là cắt giảm tiền thù lao của anh, cho dù phim này không trả tiền anh cũng đồng ý.
Ngoài vai diễn của Cố An Kỳ cùng Tô Dật Phàm, nhân vật của Kiều Trí Viễn cùng Hứa Toa Toa rất độc đáo. Kiều Trí Viễn chính là yêu tinh vạn năm, vì muốn tăng sức mạnh mà đã nhân lúc thạch nữ không để ý, trộm lọ ngọc sương hàng ngàn năm của nàng, ẩn trong hang động tu luyện, sau đóvì không khắc chế được tâm ma mà bị tẩu hỏa nhập ma.
Thạch nữ vì bị trộm mất lọ ngọc sương mà hấp hối, may được một vị tiên nhân đi ngang qua cứu giúp nàng mới có mệnh tiếp tục tu luyện. Nàng cố gắng từng ngày, vượt qua cả thiên kiếp, nhưng vẫn không được nhập tiên môn bởi vì ngọc sương không còn, ngọc thạch không được hoàn chỉnh. Mặt khác người trên thiên giới đoán không ra nguồn gốc thân thế của nàng là loại ngọc thạch nào, phải dùng đến kính bát quái xem kiếp trước kiếp này của nàng, cuối cùng vẫn không thể nhìn ra căn nguyên. Không ít tiên nhân hiểu biết đều nói không phải do kính bát quái, mà là do lai lịch của thạch nữ quá lớn, ngay cả kính bát quái cũng không dám công khai.
Để đảm bảo cho sự an toàn của thiên giới, cũng là vì lợi ích chung, mọi người phong ấn trí nhớ thạch nữ rồi đưa nàng xuống núi Ngọc Thạch để nàng trấn thủ ngọc phong. Đồng thời, không để nàng lên Thiên đình, chấm dứt những phiền toái không cần thiết, mặt khác, xung quanh núi Ngọc Thạch tiểu yêu, tiểu quái không ít, để nàng ở đây cũng coi như làm lá chắn cho thiên giới.
Vai diễn của Hứa Toa Toa là tiểu sư muội của Tô Dật Phàm. Tiểu sư muội thích sư huynh là chuyện bình thường ở huyện, nhưng nàng tiểu sư muội này lại cực kì đặc biệt, sau một lần gặp mặt Kiều Trí Viễn đã đem lòng yêu thương tên máu lạnh vô tình đó, thậm chí chấp nhận phản bội sư môn, phản bội tất cả những gì nàng có chỉ để cùng người yêu bên nhau.
Tên yêu quái lợi dụng tiểu sư muội mang lại của cải và sức mạnh cho hắn ta, giúp hắn ta càng ngày càng mạnh. Đến lúc cuối, mặc dù hắn cũng có chút tình cảm với tiểu sư muội, nhưng vì quyền lợi, vì ích lợi, hắn vẫn từ bỏ.
Toàn bộ nội dung có thể chia ra làm nhiều phần, quan trọng là Cố An Kỳ ngạc nhiên khi kịch bản của Thiệu Văn Đình có vài sự tương đồng với thực tế. Quá khứ của Cố An Kỳ khi còn là Lâm Huyên Di đã từng hẹn hò với Kiều Trí Viễn, mà sau đó Kiều Trí Viễn và Hứa Toa Toa lại yêu nhau. Như trên kịch bản thì là Kiều Trí Viễn cùng Hứa Toa Toa bên nhau cũng chỉ vì lợi dụng. Kiều Trí Viễn đến nay kỳ thật vẫn dựa vào thế lực của Hứa Toa Toa, nhờ đó mà công ty mới coi anh ta như nhân vật quan trọng.
Hiện nay Cố An Kỳ nhận ra, xung đột giữa Kiều Trí Viễn và Hứa Toa Toa càng ngày càng rõ ràng. Trong chương trình gần đây, Kiều Trí Viễn bằng cách nào đó đã thể hiện không còn tin tưởng Hứa Toa Toa. Kiều Trí Viễn có lẽ có tình cảm với Hứa Toa Toa, nhưng tuyệt đối không nhiều. Hứa Toa Toa cũng đáng thương, biết rõ kết quả nhưng vẫn làm, cho rằng chỉ cần cô ta chấp nhận trả giá thì một ngày nào đó Kiều Trí Viễn sẽ hồi tâm chuyển ý.
Thiệu Văn Đình viết nên kịch bản này là căn cứ vào sự thật hay chỉ là trùng hợp? Cố An Kỳ đột nhiên không thể hiểu được. Kiều Trí Viễn, Hứa Toa Toa, cô cùng Tô Dật Phàm, những mối liên quan giữa họ đều được tái hiện trong bộ phim này. Nếu không phải kịch bản đã hoàn thành, có lẽ Cố An Kỳ sẽ nghi ngờ Thiệu Văn Đình làm sao viết ra được nó.
Bình luận
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1