chương 28/ 37

Trong hình học, hình có cấu trúc bững bền nhất, chính là tổ ong.

Nó góc cạnh, gắn kết và hoàn hảo.

Nhưng ngay cả tổ ong, còn có thợ lấy mật. Nói chi, một mạng lưới giang hồ của lũ bồng bột này chứ?

________...____..._____...____

Nước hồ, thật sự rất lạnh!

Tôi vờ ngụp ngụp lặn lặn, vung vung rồi vẫy vẫy.

Tới rồi!

Tôi cũng chẳng kịp biết cái gì, nước làm tai tôi bị ù đi thấy rõ nhưng cũng tốt, vì tên Phong ngu ngốc ấy đang bơi lại sau cú nhảy ba vòng ngoạn ngục.

Chậc chậc, nhìn xem, dại gái gì đâu! Bất quá, thế cũng tốt!!!

Tôi vờ xụi lơ mệt mỏi và khi được bế ra khỏi hồ, tôi mới nghe được những tiếng cãi vã.

Trò vui cứ thế mà thành!

“Nè, cô Trát Men kia! Cô lấy quyền gì xô bạn tôi xuống hồ?”- Ngọc Trân điễn rất đạt trong vai một hot girl chanh chua nhưng lại nghĩa hiệp. Tuyệt! Cô bạn của tôi có tài phết!

“Tôi không có!”

“Trát Men.... dù cho chúng tôi có thấy cô đàn đúm với con trai khác thật, nhưng chúng tôi thật là chả thèm nói với Phong... vậy mà cô!”- Tuyết An vờ nghiến răng nghiến lợi. Ôi, hai cô bạn tôi, ai mau trao cúp cho họ đi!

“Cô nói dối!”

“Phong, vậy sẵn đây tôi nói thật luôn! Jasmenya lừa cậu đó!”- Tuyết An 'miễn cưỡng' nói-” Chúng tôi định nói nhưng.... haizz, cũng tại Vietkye, nó sợ cậu buồn cho nên chỉ định nhắc nhở Jasmenya một chút, ai dè...”

“Đúng! Cái con La Vender De Rô Mi Nê Vôi Trát Men này ngày đêm đàn đúm với trai... coi nè!” Ngọc Trân moi ra cái điện thoại.

“... Ngọc Trân, đừng!”

Canh ngay lúc Ngọc Trân sắp bật máy tôi khẽ 'suy nhược' lên tiếng.

“Này...”

“Đừng có làm vậy! Phong, tớ không sao! Chỉ là hiểu lầm thôi! Tớ và Jasmenya đang nói chuyện, chỉ là vô tình....”

“Cô câm ngay con khốn ngụy biện!”

Jasmenya quả nhiên nóng giận xông lên, tôi khẽ cười, đúng rồi cô bé, mau xông lên!!!

Chính là vào lúc đó!

Lúc Jasmenya vừa định xông lên, Ngọc Trân gần đó phối hợp như bị xô ngã, cái điện thoại rơi chuẩn xác xuống hồ bơi.

Jasmenya, cô nghe chưa nhỉ?

Trăn năm bia mộ vẫn mòn, ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.

Cô, chuẩn bị đón thị phi đi! Quà của ma cũ chúng tôi đấy!

“Cái con Trát Men này, cô lợi dụng phi tang chứng cứ hả?”

“Tao không có! Mẹ khiếp! Con khốn nạn, câm ngay cho tao!”

Jasmenya vung tay, Tuyết An lúc này phối hợp nhịp nhàng như bị cô nàng Lây Lết gần đó xô ngã mà 'bang' một tiếng đẩy Jaamenya rơi vô hồ bơi.

“Mau mau.... Jasmenya, nó không biết bơi! Nó...”- Lây Lết vội la lên.

“Năm nó sáu tuổi bị bắt cóc nên đặc biệt sợ nước, nhanh lên!”- Xu Ni I nhảy choi choi góp vui.

Tôi mỉm cười, sợ nước ư?

Thay vì la ó, hai cô chẳng nhảy xuống cứu bạn mình được sao?

Xem ra ba cô gái này, không khó tách rời nhỉ?

“Phong... cậu, mau cứu Jasmenya đi! Kệ tớ!”

“Không! Để tớ đưa cậu vô trạm y tế!”

“Ngốc quá! Tớ không sao! Mau nhảy xuống cứu Jasmenya đi!”

Tôi chủ động nhảy xuống. Sà vào lòng hai cô bạn thân.

Phải, mau cứu cô ta đi!

Tôi vờ ngăn can hai cô bạn rồi hối thúc họ đi nhanh. Không quên ý nhị mỉm cười khiêu khích người vừa được vớt lên.

Jasmenya, cô thua...

Phong, hắn có một điểm yếu!

Ngu dốt và sĩ hiện hão. Một mặt nào đó, có thể nói hắn xem mình là nam chính ngôn tình vậy.

Nếu lúc ấy hắn bỏ mặc Jasmenya, cá rằng sẽ ân hận rồi quay sang tự trách mình. Nhưng với tình huống gọn gẽ vừa rồi và sự ra đi đầy 'ủy khuất' của tôi! Thì là họ sẽ cãi nhau to đấy!

Thấy chưa? Tôi là thợ lấy mật mà!

Tôi lủi đi, thật ra là, trốn đến LD_gym.

Tôi lúc này thế nào ta? Ướt sũng và nhớp nháp với mái tóc bết và lớp trang điểm sắp chảy ra hết.

Mẹ khiếp, cá là lúc này nhìn tôi tởm lắm.

“Em.... đồ ngốc!”

Gã quả nhiên như dự liệu, ngạc nhiên rồi cáu kỉnh như một ông gìa kéo tôi vào nhà, lấy đại mớ áo thể thao nữ được giặt sạch đưa cho tôi.

“Em thật cẩu thả! Sao lại chọn cách này?”

“Em có mang theo quần áo này... đừng giận nữa nhé!”- tôi cười, nhảy vào phòng tắm.

Khi trở ra thì trên bàn đã có cốc sữa nóng như thường lệ và ít món vặt.

Ôi, gã ngốc.

“Anh! Em đã tách nó ra làm đôi! Bây giờ đợi tình hình mà triển thôi!”

“Em... nhảy vào hồ bơi?”- gã nhíu mày-” Em sẽ cảm!”

“Em ổn mà he he!”- tôi khịt mũi-” Này nhé, em thủ sẵn đồ lại có đồ sẵn sàng. Thay vì chạy về nhà thêm mười mấy phút hấp nắng, em liền qua trình diện anh còn gì?”

“Ngụy biện!”- gã cười xoa đầu tôi-” Em định làm gì tiếp theo?”

“Em á? Chơi đùa một chút! Jasmenya với tên Phong đang ngoằn nghèo trúc trắc. Đám kia lại sẽ rối như tơ vò, em chỉ cần chọn đúng dịp và a lê hấp! Xong xuôi!”

“Em biết đấy! Anh chẳng muốn em gặp nguy hiểm!”- gã lấy máy sấy nhẹ nhàng gỡ từng phiến tóc của tôi.

Nhẹ nhàng mà từ tốn.

“Em sẽ không sao mà! Em luôn biết chừng mực!”

“Hãy nói với anh khi em gặp khó khăn!”- gã hôn trán tôi, từ trên cao-”Anh luôn ở đây!”

“Sến súa quá ông ơi! Nhưng mà... hừm, anh hôn rất ấm, cho nên em tạm bỏ qua!”

Gã cười, lại hôn tôi lần nữa.

Ấm áp, nhẹ nhàng như cơn gió thoảng qua.

“Được anh hôn thật thích!'

Gã cười, đi đến trước măt tôi, hôn nhẹ.

Anh, em bây giờ, dường như đã thật sự yêu anh.

Và vì anh, em sẽ tách mọi chướng ngại trên đời, giúp anh!

P/s: cẩu huyết quá đúng không? =]]~

Đã bảo là nữ phụ teen fic mà lại. =]]~

Bình luận





Chi tiết truyện