chương 13/ 17

-Mà anh hai nè!_Rin bỏ quả táo xuống,mặt tỏ vẻ hơi đăm chiêu.

Len lúc này đã nấu ăn xong,cậu bưng đồ ăn ra bàn,hỏi:

-Chuyện gì?

Rin ko bt lấy đâu ra 1 cuốn sổ màu xanh dương,giơ lên khoe:

-Anh bt đây là gì ko?Là thông tin của hs nổi bật của Hyogo đó!

Len nhướn mày,tỏ vẻ ko vừa lòng với cách nói úp mở của Rin:

-Thì?

Rin ngán ngẩm lắc đầu,ra vẻ triết lí:

-Haizzz,anh ko hiểu ý em à?Anh ko thấy em đang cố gắng hết sức để lo cho hạnh phúc cả đời của anh à?Anh có bt là vì chuyện của cô bạn Miku gì đó mà em...

-Nói vấn đề chính!_Len hết kiên nhẫn nghiến răng.Con nhỏ này đúng là giỏi lằng nhằng mà.

-Trong cuốn sổ này có đầy đủ thông tin của Miku nè.Sở thích,ghét,sợ,số điện thoại,sở trường....

Chưa nói hết câu cuốn sổ trên tay Rin đã bị Len cướp mất.Cậu lật vội từng trang kiếm tên Miku,ko quên hỏi:

-Làm sao em có đc cuốn sổ này?

Rin cười cười,xem ra đúng là anh hai quan tâm cô gái này thật.

-Em trộm trong phòng hiệu trưởng đó.Anh phải tự hào đi!Anh có thấy đứa em nào vì tương lai của anh mình mà bất chấp tất cả ko?

Thật ra là Rin muốn bt người con gái mà Mikuo để ý là ai nên mới trộm.Vậy mà giờ dám nói dối trắng trợn như thế đấy

-Nói nhiều quá đấy,ăn đi!_Len lạnh giọng ra lệnh,giọng nói rõ ràng đã ấm hơn lúc nãy.

Len ăn vài miếng cho có rồi nhìn cuốn sổ cười làm Rin run lên.Anh hai,anh trước kia có lẽ đỡ đáng sợ hơn a.

*Nhà Miku*

-Miku,anh hỏi chút!_Kaito đang ăn thì bỏ đũa xuống,vẻ mặt nghiêm túc.

Miku ko mấy để ý đến câu này của Kaito,thuận miệng hỏi:

-Có gì sao?

Kaito đầy mong đợi nhìn cô:

-Em thấy Mikuo thế nào?Thích hợp để làm bạn trai ko?

Miku hơi nhíu mày,phán độc 1 chữ:

-Ko!

Câu trả lời này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Kaito,anh thật sự là rất ngạc nhiên.Tên kia...ko phải nói là gần động lòng rồi sao?Thế câu trả lời này...là ý gì?

-Cậu ta đẹp trai,thông minh.

-...._Cái này ko thể phủ nhận đc.

-Cậu ta ôn nhu,chu đáo

-Mặt dày,phiền phức!

-Cậu ta dễ thương,rất đáng tin cậy

Miku nheo mắt:

-Anh rốt cuộc là muốn nói gì?

Kaito híp mắt cười:

-Anh đang khẳng định Mikuo sẽ là 1 người yêu rất tốt.Rất hợp để...

Miku đề phòng nhìn.Cô ngửi thấy mùi nguy hiểm nha.

-Nhưng em thấy ko hợp

-Anh thấy hợp mà

-Em nói ko hợp

-Rõ là hợp

Miku buông đũa,nở nụ cười đầy mùi thuốc súng:

-Đừng nói với em là anh yêu hắn ta nha?

-Em...anh..._Kaito định giải thích thì bị tiếng chuông điện thoại của Miku vang lên cắt ngang.

Miku mở máy lên,là 1 số lạ

-Alô!

[Miku!Tôi...tôi là Len!]

Miku đưa điện thoại ra khỏi tai,nhìn vào số 1 lần nữa rồi mới trả lời:

-Cậu làm sao lại có số của tôi?

Lúc trước xưng bạn,bây giờ là cậu,khoảng cách giữa 2 người rút ngắn ko ít.

Len thầm cảm thán,giọng Miku trong này khác quá.

[À...ờ...Là vô tình bt thôi]

Kaito tay nắm thành nắm đấm,ánh mắt căm thù nhìn về chiếc điện thoại vô tội kia.Thật quá đáng,sớm ko gọi muộn ko gọi,lại gọi ngay lúc người ta đang giải thích.Khốn nạn thật!

Miku cũng ko bắt bẻ nhiều,chỉ cười:

-Có gì ko?

Bên kia Len chợt lúng túng ko bt nên nói gì.Thật sự thì thấy số của cô cậu vốn ko nghĩ gì trực tiếp gọi luôn,cũng chẳng bt gọi làm gì nữa.

[Ko..ko có gì cả...tôi...tôi tắt máy đây!]

Kèm theo đó là tiếng "Tít,tít" kéo dài.

Miku ngẩn người nhìn điện thoại,miệng bất giác nở nụ cười:"Len,cậu thật dễ thương!"

~~~~~~~~~~~~~

Lượt đọc càng lúc càng giảm,Au nản quá à

M.n chắc học dữ quá nên bơ Au rồi đúng ko?

Đau lòng quá,Au đi đập đầu vào gối chết đây

M.n nói xem,Au có nên Drop hay ko?

(Ráng kéo cho đủ hơn 700 từ~)

Bình luận





Chi tiết truyện