chương 11/ 17

Au đã trở lại rồi đây,có ai còn nhớ Au ko vậy?

Qua bt bao nhiêu ngày rồi mới có chap mới,thực cảm thấy bản thân có lỗi quá.Định đăng hôm Quốc khánh kia,ai ngờ lại đổ bệnh,thành ra hôm nay mới đăng đc.

Mà mọi người thông cảm cho Au nha,mạng nó ko đc bình thường nên muốn đăng chap cũng khó.

Ai hiểu cho Au ko?

~~~~~~~~~~~~~~

Cô CN bước vào,nở nụ cười tươi hết cỡ:

-Len về rồi hả em?Cô nhớ em quá trời!

Lớp:"Lại nữa"

Miku:"Đó là chiêu của em mà,sao cô dám ăn cắp bản quyền chứ?"

Len ko chú ý tới bầu ko khí xung quanh,cười cười:

-Em cũng nhớ cô nhiều lắm í!

Cô nghe đến đây thì đôi mắt phát sáng:

-Thế...có quà cho cô ko?

Lớp:"Bt ngay mà!"

Miku:"..."

Len cầm hộp quà lên cho cô,thầm đoán biểu cảm của cô sẽ như thế nào.

Cô tháo món quà ra,khuôn mặt từ ngạc nhiên chuyển sang kinh hãi,ko ngần ngại ném hộp quà lên bàn:

-KAGAMINE LEN!ĐÂY LÀ THỨ GÌ THẾ HẢ?

Len sờ sờ cằm:

-Cây lao đâm chuột ấy ạ.Em đảm bảo với cô,cô phóng cái này mà trúng nó,nó ko chết cũng bị thương tật suốt đời.

Mắt cô giật giật:

-Thế sao lại có con chuột ở đây?

Len cười ngây thơ,thản nhiên nói:

-Con chuột đó là vật thí nghiệm ấy ạ.Em mới phóng nó hồi sáng_Len giơ ngón tay chọt chọt vào con chuột đầy lông lá kia,chép miệng_Hình như nó chưa chết.Ko sao,như thế này là nó mất khả năng lao động suốt đời rồi,ko đáng lo.Nhưng nếu cô muốn nó chết,em lập tức đâm sâu cây lao thêm 1 chút nữa,nó sẽ ngủm củ tỏi luôn.

Cô CN nhìn con chuột lông đen trong hộp,giữa bụng lại dính 1 chất đỏ đỏ giống máu,chỉ hận bản thân ko thể xỉu tại chỗ.Con chuột này...trông ghê chết đi đc!

-Gakupo!Em đi xử lí con chuột...sắp chết này cho cô đi!

Gakupo lơ ngơ đứng dậy,chĩa ngón tay vào mặt mình:

-Em?

Cô gật đầu,còn ra hiệu cho Gakupo nhanh chóng đem xác chết đi vứt rác.

Gakupo khóc ròng trong lòng.Sao cái gì cũng kêu hắn vậy chứ?Bộ là con trai thì ko bt sợ mấy cái này.Ừ thì hắn ko sợ chuột,mà sao...nhìn vào con chuột này...hắn cảm thấy da gà đều nổi cả lên vậy?Len chết tiệt,cậu kiếm đâu ra con chuột ghê như vậy chứ?

Len lấy khăn lau lau tay,lại 1 lần nữa cầm món quà lên đưa cho cô:

-Em còn món quà nữa nè,cô có muốn nhận ko?

Mặt cô CN vẫn méo xệch,tay giựt lấy món quà.Và rồi...ngạc nhiên lần 2:

-Đây lại là cái gì nữa thế hả?

Len tận tình hướng dẫn:

-Là thuốc nhử côn trùng.Cái này trên thị trường chưa có đâu,có Rin chế tạo thôi đó

Cô CN mím môi,uất ức chạy ra khỏi lớp:

-Trời ơi,cô buồn quá!Cô phải đi giải sầu đã!

Vâng,bà cô này nổi tiếng trẻ con.

Cả lớp lắc đầu ngao ngán.Đây rõ là tiết của cô,thế mà nói bỏ là bỏ sao?Trách nhiệm của cô vứt đi đâu rồi?

Len cười trong lòng.Cái cảm giác hả hê khi làm người ta sợ hãi đã lâu rồi ko xuất hiện.

Miku lẩm bẩm vài câu,tuy nhỏ nhưng vì Len ngồi gần đó nên nghe hết

-Cậu đúng là lắm chiêu,cơ mà...tôi thích!

Len nghe câu này vui nguyên cả buổi học.

Người ta cũng mới chỉ nói thích thôi mà.(==")

*Lớp Kaito*

Kaito nãy giờ ngồi cạnh Mikuo đặc biệt khó chịu.Tên này từ lúc trở về từ Hyogo liền cười suốt như bị tăng động,ngồi cạnh nghe hắn cười mà anh rợn cả tóc gáy.

-Rốt cuộc là bên Hyogo đã xảy ra chuyện gì mà cậu cứ ngồi cười như 1 thằng điên thế hả?

Mikuo cười híp mí,giọng hạnh phúc:

-Tôi tìm đc ý trung nhân rồi.

"Đùng...đoàng"_Sét đánh ngang tai Kaito.Tên này mà cũng bt động lòng á hả?Ko thể nào

-Lát nữa tan học tôi lập tức qua bên đó bồi dưỡng tình cảm với em ấy,tin rằng em ấy rất nhanh sẽ động lòng thôi.

2 con mắt Kaito mở to.Chuyện này...có nghĩ cũng ko nghĩ đến a.

-Là cô gái nào tốt số đến vậy?

Mikuo nhìn Kaito cười e lệ,giống như gái lớn mới bt yêu vậy.

Kaito nhìn cảnh này rất ngứa mắt,thật sự muốn đập tên này nha.

~~~~~~~~~~~~

Vẫn câu hỏi cũ,mọi người thấy chap này thế nào?Ko tệ chứ?

Bình luận





Chi tiết truyện