chương 8/ 18

Tôi đã ở được nhà Gió 4 năm rồi, Năm nay tôi đã học lớp 3 là tôi đã 10 tuổi rồi, gió vẫn thế vẫn lạnh lùng nhưng lại rất thương tina.

Hôm ấy là ngày thông báo thứ hạng của trường, nếu xét về lực học thì khỏi cần nói tôi cũng biết tôi hạng nhất : Đạo đức, hạnh kiểm, lực học là khỏi chê.

Nhưng hôm nay thì không, tôi lại bị tuột xuống hạng 6 vì điểm Đạo đức, chưa rỏ lý do thì tôi lại nhận được những ánh mắt khinh bĩ, coi thường. Có lẽ vì thứ hạng, nhưng tôi đã lầm nhà trường đăng tin tôi đánh nhau với một bạn cùng lớp.

Đoạn VIDEO ấy có nội dung là tôi đang cãi nhau với một bạn nữ, sau đó bạn nữ đó té xuống đất.

Nhưng tôi không làm, tôi chạy lên ngay nhà trường hỏi, tôi nghe được tin là Công ty của mẹ đã bị phá sản, tôi sock muốn chết luôn cơ, còn vụ việc đánh nhau nữa, tôi không có đánh bạn ấy nhưng nhà trường chẳng ai tin tôi cả, tôi như người mất hồn, bao nhiêu điều cứ ập đến, Xuống hạng, đánh nhau, phá sản.

Thẩn thờ đi, mãi đến sân thượng khi nào không hay, tôi đứng lên đó, nhìn cả vật lần cuối.

Giọt nước mắt trên mi tôi lăng dài trên má. Cuộc sông này liệu có ai tin tôi.

Điện thoại tôi reo lên, tôi không muốn nghe lúc này, nhưng là nhạc chuông điện thoại của gió.

>> TQ <<

- Quảy?

- Tina nghe tớ đây, cậu không cần giải thích với họ, chỉ cần tớ tin cậu là đủ rồi Tina. nghe lời tớ xuống mau đi nhé.

- Gió cậu thật sự tin tớ không là việc đó chứ?

- Tớ tin. Giờ thì bước xuống đi tờ sẽ đỡ cậu được chứ.

**************

Nghe được tin Bà Ngoại liền kêu tôi quay về Việt Nam. Tối trước ngày đi, Gió kêu tôi đi ăn kem với bạn sẵn làm tiệc chia tay luôn. Đến nơi, tôi nhận được nhiều ánh mắt khó chiệu về mình.

- Ngồi đi Tina.

- Em muốn đi vệ sinh.

- Ùm.

Đi vào nhà vệ sinh một lúc. Bên ngoài,...

- Cậu đem con bé đó đến đây chi vậy?

- Đúng rồi đó Phong, vừa giả tạo, vừa tiểu thư.

- Mà tớ nói cậu nghe, con bé đó đánh nhau vì con bé kia nói mẹ nó ngoại tình đấy.

Tôi sau khi nghe được câu nói đó liền tức giận vô cùng. Giận đến nổi nói nổi tiếng Trung Quốc. nên tôi buôn tiếng Anh ra.

>> TA <<

- Mẹ tôi không phải người như vậy, các người không biết gì thì đừng có nói.

Quay sang Gió.

- Gió anh tin em đúng không? đúng không? anh bết mẹ em sẽ không phải hạng người như vậy đúng không? sao anh không trả lời em? sao cứ im lặng hoài vây?

- Anh không tin em, đến anh cũng không tin Tina nữa rồi, em ghét anh, từ nay em không thương gió nữa. Em ghét Gió.

Chạy ra khỏi tiệm kem, chạy ra đường lớn,

một chiếc xe lao tới.

"Rầm"

- Tina.

- Gió.

lời cuối cùng tôi nói cho gió.

Ò e ý ò e ý......

***********

Tại B.503

- Không, không tina, không em tỉnh lại đi, Tina.

Bật người dậy, lại là giất mơ đó, nó cứ bám theo cậu suốt 5 năm qua.

Quệt đi giọt mồ hôi trên tráng, bắt đầu một ngày mới.

Hôm nay không phải làm việc bên hội học sinh, nên cậu có thể về lớp rồi.

**********

Hôm nay hình như 8/3.

Cả lớp chỉ có một đứa con gái nên cô giáo đã đề nghị cả lớp chuẩn bị mỗi người một phần quà tặng cho bạn nữ duy nhất của lớp.

Vào đến lớp, khỏi nói luôn, ai cũng nhìn thư sinh, mặt áo sơ mi trắng, là da hồng hào, ôi mẹ ơi, được mấy người này tặng quà làm sao chịu nỗi?

Nhìn ra cửa lớp biết bao nhiêu cô gái muốn tặng quà. Mà tôi thấy mình tốt số thật. Đang suy nghĩ, bay đến tận nhật bản sứ sở mặt trời mọc thì...

Có người vào, ôi mẹ ơi, học sinh mới à? tóc vuốt keo, áo sơ mi bỏ ngoài thùng, đeo cà vạc đen, da trắng bóc, tôi muốn khóc théch luông, ngày hôm trước mạnh ai người đó mặc đồ của mình nhìn riết cũng quen, giờ phát đông phục xong, ô mẹ ơi,...con sẽ ở đây mãi mãi. Khoan...

Bình luận





Chi tiết truyện