chương 10/ 18

Bóng tối, thứ mà làm con người ta thấy cô đơn, bế tắc, mà quá khứ đen thui hiện về như tôi vầy đó. Bóng tối là thứ mà tôi ghét nhất, nói vậy cho đỡ quê thôi chứ tôi sợ nó lắm, không phải vì quá khứ đen thui mà là vì tôi không có kí ức.

*************

Kí túc xá lại là tôi với hắn.

- Sao cô lại ở đây?

- Đây là phòng tôi.

- Đây là phòng cô? nực cười đây là kí túc xá nam đó.

- .....

Ở ngoài cửa 28 đôi mắt nhìn vào hai con người(chó) đang cãi(sủa) một cách không hồi kết.

Jack thì thấy thú vị, Hưng thì bình thường thôi, Khải thì rung bật bật vì một bên là bạn tốt còn một bên là thần tượng, 25 đôi mắt còn lại thì vô tư ngắm Hotboy của lớp cãi nhau với con gái( cảnh tượng có 1 0 2 )

- Này nhé anh không muốn thì tôi cũng đành chịu chứ đây là giường của tôi.

- Cô sang chỗ khác đi phía trên là giường tôi,... hôm trước còn tưởng là thằng bê đê nào chuyển vào mà chơi cái chăng xanh lá lòe loẹt thì ra là,...

- Mà này xanh hay không là quyền của tôi, anh đừng có ở đó mà soi. đúng thật là vô phước khi ở chung vói người vừa xấu, vừa trẻ trâu, vừa ảo tưởng sức mạnh như anh.

- Cô, đừng có mà quá đáng, chính cô là người đi theo tôi suốt mà nói tôi phải làm sao để cắt cai đuôi này đây?

- Anh...

- Sao thế nào? mà này nhà trường quy định đấy, nảy giờ chỉ có tôi nói TA thế? cô không muốn bị phạt chứ?

- Thi...s life...fe I do not...ot like...like you. ( cả đời này tôi cũng không thích anh)

Tất cả mọi người ngoài cửa lẫn trong phòng đều bất ngờ, cô ấy nói tiếng Anh. Lời tiếng Anh đầu tiên từ miệng tôi.

Quay về với thời gian.

Tôi bắt đầu thở dốc, trụ không nỗi nữa, ngã về phía trước, nhứ bản năng hắn đỡ tôi và bế tôi lên giường.

28 con mắt mở to hết cỡ, cô bé lại xĩu, xĩu vì nói tiếng Anh. Chuyện lạ.

Khải chạy đến, mắng vào mặt Phong ( Lan : thương nhì trên đời chỉ có Khải mà thôi ).

- Phong sao lại làm thế, cậu có biết A-lan bị TNGT không? cậu ấy sẽ bị tê liệt thần kinh nếu nói tiếng Anh đấy, chỉ vì muốn tìm quá khứ cậu ấy mới xin gia đình đến đây, lại một tên như cậu và đám fan cuồng của cậu hết lần này đến lần khác làm phiền. Cậu không đáng để tôi thần tượng.

27 đôi mắt + Phong ngạc nhiên hết sức. Đây là lời của cậu bạn hiền nhất lớp, ngu ngơ nhất lớp đây sao? chuyện gì thế này.

Đang tức giận, Khải mất bình tĩnh quát lớn.

- Các cậu đứng đó làm gì? Ai về phòng nấy đi.

Nghe lời răm rắp, bạn Khải nhà ta nóng rồi đó ai dám cãi. Khải bắt đầu chăm cho tôi như em bé, đắp khăn ấm...

Nhìn nãy giờ, không thấy tên Phong xấu xa đã đi đâu rồi nữa.

---------

Hắn ra vườn oải hương, mùi hương nhẹ nhàng làm hắn nhớ đến cô bé ngày nào.

- Anh Phong, Anh ở đây à?

- Ùm Tina à?

- Mà anh sao lại ra đây thế? em không thích hoa? thôi mình lên sân trước chơi vậy,

Có chút bở ngỡ, có chút bối rối, có chút nhớ,...

Đây là hoa Tina thích nhất mà?Con bé bị sao thế nay?

- Ùm.

- Ở bên Úc em nhó anh nhiều lắm. Anh có nhớ Tina không?

- Nhớ chứ.

- Lần này em về vì muốn gặp anh sau đó em sẽ xin phép ba mẹ cho em được cưới anh.

Như xéc đánh ngang tai, Ba mẹ ư? nhưng Tina đâu có ba, mẹ Tina vì phá sản mà tự tử rồi cơ mà.

Thấy phong có tình trang bất thường nhận ra mình đã bị hố, liền chen vào chữa cháy.

- Anh sao thế là ba mẹ nuôi của em thôi mà.

- Ơ không sao, anh về kí túc xá ngủ đây. em về cẩn thận.

- Thôi em đi với anh thăm anh Hưng với Jack.

- Ùm.

***************

( còn tiếp)

""""""""""""""""""""

Hắn ngu thật phải không mấy bạn? nhưng cũng có thể là Min đóng kịch quá giỏi. Thôi coi tiếp sẽ biết vậy!

Bình luận





Chi tiết truyện