Sau khi hiện tượng lạ xảy ra Ưng Xuân Lan vẫn tiếp tục ngồi kế bên để hộ pháp cho Kinh Thiên, nàng không dám rời đi đâu cả, nếu như có chuyện gì thì thật không biết làm sao.
Trong lúc đó tâm tình của Ưng Vạn Lý cũng thoáng kích động, đôi tay bị hắc khí ăn mòn của hắn dần có dấu hiệu khôi phục được chút ít, trước đó hắn đã thử rất nhiều cách nhưng đều không được, nhưng sau khi hiện tượng lạ xảy ra thì dần có chuyển biến.
Hơn một ngày sau toàn bộ Kim lực nồng đậm đã quán nhập hết vào người của Kinh Thiên, lúc này hắn mới từ từ mở mắt.
Ưng Xuân Lan thấy Kinh Thiên tỉnh dậy thì rất vui mừng: "Thật may mắn quá, không ngờ ngươi lại tỉnh dậy sớm như vậy, ta cứ tưởng phải cần thời gian rất lâu ngươi mới hồi phục được chứ".
Kinh Thiên nhớ rằng sau khi đánh chết tên đầu lĩnh hắc y nhân thì hắn gần như là đèn cạn dầu, sinh lực cực kỳ mỏng manh, nếu không có Ưng Xuân Lan ngày đêm chăm sóc thì hắn đã đi sang thế giới bên kia rồi.
Mọi việc xảy ra trong mấy ngày nay đều được Long ca kể lại cho Kinh
Thiên. Nhìn bàn tay đầy vết thương của Ưng Xuân Lan làm hắn rất cảm kích. Mặc dù mình ra tay cứu bọn họ nhưng trong lúc mình hôn mê họ có thể bỏ đi không cần quan tâm, dù sao đây cũng là giang hồ a.
Kinh Thiên nhìn Ưng Xuân Lan một hồi rồi mở miệng: "Thật không sao cả, do công pháp của ta tu luyện có chút kỳ dị nên mới hồi phục nhanh như vậy thôi".
Nghe Kinh Thiên nói thế Ưng Xuân Lan cũng gật đầu rồi nói với hắn: "Nếu ngươi đã tỉnh dậy rồi thì chúng ta nên vào Tung thành thôi, ở đó sẽ có người tiếp ứng cho chúng ta".
Khi Ưng Xuân Lan vừa nói hết câu thì nàng bỗng hoảng sợ vì Kinh Thiên không nói gì liền vung tay tới nắm chặt lấy tay nàng, bị hắn nắm tay làm khuôn mặt nàng cũng thoáng ửng đỏ, từ nhỏ tới lớn nàng chưa bị người khác phái nắm tay như vậy a.
Ưng Xuân Lan định rút tay về né tránh nhưng vẫn không theo kịp tốc độ của Kinh Thiên. Sau khi bị hắn nắm tay thì nàng bỗng có cảm giác thư thái lạ thường, lúc nhìn lại thì thấy những vết thương trên tay nàng từ từ tan biết không để lại một vết thẹo nào.
Kinh Thiên cũng biết đối với nữ tử thì dáng vẻ bên ngoài của họ rất quan trọng nên hắn liền dùng Hoàng Kim Lôi chữa trị cho nàng.
Sau khi tất cả vết thương đã tan biết thì Ưng Xuân Lan nhìn hắn rồi nói: "Cảm ơn ngươi, nhưng ta có một yêu cầu quá phận, không biết ngươi có thể giúp cho nhị thúc ta được không, đôi tay của người đã bị tên hắc y nhân kia phế mất rồi".
Nghe Ưng Xuân Lan nói thế Kinh Thiên liền nhìn sang chỗ của Ưng Vạn Lý đang ngồi trong một góc kia. Kinh Thiên liền đi tới gần chỗ hắn rồi nhìn qua đôi tay đã bị khô héo của Ưng Vạn Lý.
Ưng Vạn Lý ngước lên nhìn Kinh Thiên một cái, thật sự hắn cũng không có hi vọng gì nhiều, dù sao tu vi của Kinh Thiên không cao cho lắm, chưa nói đôi tay này đã bị hút cạn sinh lực rồi nên cách phục hồi cực kỳ khó khăn.
Mấy ngày qua Ưng Vạn Lý cũng đã thử vận công đẩy hắc khí ra nhưng không lần nào thành công cả, nghĩ tới tương lại sau này làm tâm tình của hắn cũng trầm xuống, bộ dáng sa sút trông rất là thê thảm.
Kinh Thiên không nói gì liền nắm lấy cổ tay của hắn rồi ra lệnh cho Long ca truyền một tia hoàng kim lôi vào tẩy rửa khắp kinh mạch của đôi tay
Ưng Vạn Lý.
Tia hoàng kim lôi vừa tiến nhập vào liền làm cả người Ưng Vạn Lý rung lên liên tục, đau đớn khủng khiếp truyền đến làm cho khuôn mặt hắn cực kỳ nhăn nhó.
Nhưng không bao lâu sau thì hắc khí đã thoát ra từ hai cánh tay hắn, hai cánh tay của Ưng Vạn Lý cũng dần dần khôi phục lại rất nhanh.
Nhìn thấy đôi tay của mình đã có lại sinh cơ Ưng Vạn Lý thập phần kích động động lên: "Thật sự đa tạ vị bằng hữu đây đã cứu giúp, ngươi không những cứu cháu của ta còn giúp ta khôi phục lại đôi tay đã bị phế này, nếu ngươi không ngại sau này có việc gì cần thì đến Ưng thành gặp ta".
Kinh Thiên thấy Ưng Vạn Lý nói thế hắn cũng gật đầu: "Thật không có gì chỉ tiện tay mà thôi".
Ưng Vạn Lý thấy hắn nói thế thì cũng không dây dưa nữa mà kêu hai đứa cháu của mình thu xếp lại đồ đạc rồi cùng nhau đi tới Tung thành.
Lúc này tại Tung thành trong một phủ đệ rất lớn, ở trong đại điện có một người đang ngồi ở trên thượng vị.
Phía dưới đang có một tên hắc y nhân đang đứng mới ánh mắt tràn đầy lo sợ.
Sau một hồi thì người kia mới mở miệng nói: "Có việc gì thì mau nói đi".
Tên hắc y nhân đang đứng đó liền nói: "Bẩm gia chủ, đội hắc y nhân mà ngài phái đi đã toàn bộ chết sạch cả rồi".
Thì ra người ngồi trên cao là gia chủ của Tung gia, nhưng không hiểu sao một gia tộc như họ lại làm ra hành vị cướp bóc đê tiện như vậy.
Sau khi nghe tên hắc y nhân nói thế thì vị gia chủ này liền tức giận:
"không thể nào, đội đó do đứa con thứ ba của ta tự thân xuất lĩnh vậy mà thất bại, ta đã điều tra là trong thương đội của Ưng gia không có tên nào tu vi ngang ngửa nó cả, nên mới cho nó ra ngoài lịch lãm một phen, là ai đã ra tay với con ta".
Tên hắc y nhân thấy gia chủ nổi giận thì hắn cũng không dám chậm trễ liền trả lời: "Trong đó còn một tên hắc y nhân đã kịp truyền về một câu nói". Nói tới đây thì tâm tính của tên này cũng thoáng hoảng sợ, vì tin tức truyền về cực kỳ chấn động: "Câu nói đó là Thần khí hiện, đầu lĩnh vong".
Khi nghe tên hắc y nhân vừa nói xong thì tâm trạng của gia chủ Tung gia cũng chấn động không ngừng, ông còn quên luôn cả việc vừa mất đứa con trai: "Cái gì, thật sự không tin được thần khí lại tái hiện trên thế gian". Vừa nói tới đâu thì ông ta cũng vui mừng mà cười lớn: "Ha ha ha, ông trời thật sự ban cho một miếng mồi béo a, cấm không cho lưu truyền tin tức này ra ngoài, tập hợp trưỡng lão hội cho ta, thần khí xuất hiện gần Tung gia không phải ý trời muốn Tung gia chúng ta quật khởi sao, ha ha ha ha".
Tên hắc y nhân liền gật đầu rồi phóng nhanh ra ngoài không dám chậm trễ, nếu như gia chủ đã nói thế thì chuyện này cực kỳ trọng yếu, bởi vì phảm là những đại sự liên quan tới hưng suy của gia tộc thì mới tập họp lại hết các vị trưởng lão, trong nhưng năm gần đây có thể nói lần này là nghiêm trọng nhất.
Bình luận
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1