Vị trưởng lão dẫn đám người Kinh Thiên đi qua truyền tống môn về sau thì liền cáo từ rời đi. Còn đám người Kinh Thiên thì tự ly khai khỏi Kiếm Sơn mà tiến về Hắc Ám Sơn.
Trên đường đi mọi người đều nói chuyện vui vẻ với nhau, mấy người Nhu Thủy, Ảnh Tử, Hình Phong và Đoạn Không cứ ngỡ Kinh Thiên luyện một tuyệt học ma đạo nào đó mà thay đổi bản chất, nhưng thật ra lại không phải vậy.
Không bao lâu thì mọi người liền tiến vào Hắc Ám Sơn, Đoạn Không chưa tới đây lần nào nhưng khi nhìn thấy biệt viện tỏa ra hào quang màu xanh lục thì cũng kinh ngạc ngó tới ngó lui một hồi.
Về sau mọi người đều tiến vào phòng khách mà ngồi nói chuyện.
Ảnh Tử không kiềm nén được sự tò mò nữa nên mở miệng hỏi Kinh Thiên.
"Tam đệ à, ngươi lúc trước luyện tuyệt học gì mà kinh động lớn như thế, giống như là lâm vào ma đạo a"
Ảnh Tử vừa hỏi tới đây thì Đoạn Không, Nhu Thủy và Hình Phong cũng nhìn sang mong chờ câu trả lời của Kinh Thiên.
Kinh Thiên do dự một hồi định không nói ra, nhưng hắn nghĩ rằng dù sao ở đây cũng là huynh đệ thân thiết nên không giấu diếm nữa.
"Đệ luyện một tuyệt kỹ là Huyết Thủ Tu La, nhưng lại không biết đẳng cấp của nó là gì"
Khi nghe tới đây thì ngoài Nhu Thủy ra thì đám còn lại đều làm sắc mặt ngơ ngác, họ không biết đây là tuyệt học gì lại không có chia đẳng cấp, nhưng uy lực của nó thì quá mạnh mẽ a. Mười vị trưởng lão phối hợp làm ra kết giới vậy mà cũng bị nó đánh cho vỡ vụn.
Ngay lúc đó thì Nhu Thủy kinh ngạc rồi mở miệng nói nhỏ.
"Đây chẳng lẽ là tuyệt học của đại ma đầu Ma Lang Thiên Tôn"
Ảnh Tử, Hình Phong và Đoạn Không nghe xong thì quay sang hỏi Nhu Thủy.
"Vị Ma Lang Thiên Tôn này là ai thế, bọn ta cũng chưa nghe qua bao giờ"
Nhu Thủy thoáng nhớ lại gì đó rồi trả lời.
"Cái này ngươi phải đọc cổ văn với biết được, vị Ma Lang Thiên Tôn này từng một thời gây ra tinh phong huyết vũ khắp nơi, số người chết trên tay ông ta phải tính bằng con số hàng vạn. Chỉ dựa vào biệt danh của ông ta thôi thì cũng đã biết được người này tu vi thông thiên, đạt tới cảnh giới nhất thiên"
Khi ba người Ảnh Tử, Hình Phong và Đoạn Không nghe tới đây thì đều trợn mắt khó tin.
"Vậy tuyệt học Huyết Thủ Tu La của vị Ma Lang Thiên Tôn này chắc không phải hạng tầm thường rồi"
Nhu Thủy nghe nói vậy thì gật đầu đồng ý.
"Có thể nói nó là một trong những tuyệt học có thể sánh ngang với Diêm Vương Ấn của ta, không phân chia đẳng cấp, dùng một số điều kiện nhất định mà tăng lên sức mạnh liên tục không giới hạn"
Ảnh Tử và Hình Phong nghe thấy tuyệt học Huyết Thủ Tu La sánh ngang với Diêm Vương Ấn thì hoàn toàn chấn động. Diêm Vương Ấn khủng bố ra sao thì họ đều đã được chứng kiến, phải nói là một trong những tuyệt học đứng đầu thiên hạ, vậy mà Huyết Thủ Tu La của Kinh Thiên lại có đẳng cấp không kém gì nó.
Hình Phong nhìn sắc mặt ngưng trọng nhìn sang Kinh Thiên rồi hỏi.
"Tam đệ, chẳng lẽ đệ quen biết vị cường giả nhất thiên này"
Kinh Thiên chỉ tùy ý trả lời.
"Một lần vô tình nên trở thành đệ tử của ông ta mà thôi, nhưng mong mọi người đừng tiết lộ chuyện này ra ngoài"
Mọi người đều gật đầu đồng ý, việc một tên tam phẩm mà lại nhận được truyền thừa của cường giả nhất thiên, nghe tới thôi cũng động tâm rồi, chỉ sợ cả một đám cuồng nhân sẽ lao vào mà xâu xé Kinh Thiên để moi ra bộ tuyệt học đó.
Ngay lúc mọi người đang bàn tán về chuyện của Kinh Thiên thì bỗng nhiên lệnh bài của Thiên Minh học viện lóe lên. Một thân ảnh nữ tử nhìn không rõ mặt mũi xuất hiện.
"Mấy đứa nhóc các ngươi chừng nào mới đem Băng Linh Quả về cho ta"
Khi cả đám nghe được lời này thì liền biến sắc, họ biết nữ tử này chính là Linh Loan tổng viện trưởng.
Thân ảnh nữ tử hừ một cái rồi nói tiếp.
"Ta cho các ngươi thêm một tuần nữa, phải ngay lấp tức đem Băng Linh Quả về, cùng với một đầu thiên thú tứ phẩm băng hệ cho ta, không được chậm trễ"
Vừa nói xong thì thân ảnh này liền mờ ảo rồi biến mất, chỉ để lại mấy người Kinh Thiên khuôn mặt như mướp đắng ngồi ở đó.
Ảnh Tử cười khổ lên tiếng.
"Tí nữa là quên việc này rồi"
Nhu Thủy nói.
"Chúng ta cũng nên mau chóng hoàn thành nhiệm vụ này rồi quay lại Thiên Minh học viện thôi"
Hình Phong cũng hào hứng nói.
"Đúng vậy, cũng gần hai tháng rồi chúng ta chưa quay về học viện, lần này về ta sẽ đem những tên trước đây hành hạ ta ra giải quyết hết một lần"
Ảnh Tử nghe Hình Phong nói xong thì buông lời châm chọc.
"Ồ, ngươi nghĩ ngươi đột phá lên tam phẩm đỉnh phong thì bọn kia vẫn dậm chân tại chỗ à"
Hình Phong vẻ mặc đặc chí nói.
"Hà hà, lần này ta về là có chuẩn bị, chiêu thức Long Quyển Phong kia ta vận dụng cũng thành thục hơn vài phần rồi"
Ảnh Tử nghe xong thì không thể nào châm chọc được nữa, cái chiêu thức kia của hắn tiểu thành rồi, vậy cái đám ở học viện chuẩn bị ăn hành đi, nói không chừng cả ta cũng thua hắn.
Nhu Thủy thấy hai tên này lại đấu đá với nhau thì xen vào cắt ngang.
"Thôi không nói nhiều nữa, chúng ta phải chuẩn bị đi thôi"
Lúc này Đoạn Không mới lên tiếng.
"Cái Băng Linh Quả mà mọi người nói hình như ở gần nhà đệ có a, nó ở trên một quả Băng Sơn cao cả nghìn mét"
Kinh Thiên nghe xong thì nói.
"Vậy được rồi, đệ với Đoạn Không sẽ đi lấy Băng Linh Quả, về Nhu Thủy học tỷ và đại ca cùng với nhị ca đi săn thiên thú đi a"
Nhu Thủy nghe xong thì gật đầu đồng ý.
"Cứ quyết định như vậy đi, chúng ta chuẩn bị xong sẽ xuất phát ngay"
Kinh Thiên thì đứng dậy lôi Đoạn Không đi.
"Bọn đệ cũng không có gì cần chuẩn bị cả, nên cáo từ trước đây"
Vừa nói xong thì Kinh Thiên và Đoạn Không đã phóng ra khỏi cửa. Còn Ảnh Tử thì lấy ra một cái ngọc giản, hắn bóp nát thì một trận pháp liền xuất hiện. Hắn nói vài câu gì đó thì trận pháp này bắt đầu tan biến đi.
"Ta đã truyền lời cho Ám Phi Trường viện trưởng rồi, nhờ ông ta động tay chân thu Đoạn Không vào học viên"
Nhu Thủy với Hình Phong gật đầu rồi tất cả đi chuẩn bị, dù sao lần này cũng đi bắt một đầu Thiên Thú tứ phẩm nên không thể bất cẩn được.
Cùng lúc đó thì Kinh Thiên và Đoạn Không sắp xuống tới chân núi. Đoạn Không quay sang nói với Kinh Thiên.
"Tam ca, từ đây về tới nhà đệ cũng hơn một ngày lộ trình, chúng ta cứ hướng phía bắc mà đi tới thôi"
Kinh Thiên gật đầu rồi hai người cùng phóng đi, dù sao gia tộc của Đoạn Không cũng ở Bắc Bình Trấn, nhưng cái trấn nhỏ như thế thì không thể nào có truyền tống môn được, chỉ đành phải đi bộ tới mà thôi.
Bình luận
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1