Ba người đi vào địa điểm Kha Tái Tư chuẩn bị bữa ăn tối —— bên trong sòng bạc .
Mọi người khi thấy Tất Thịnh xuất hiện, đều đứng dậy chào anh.
“Tất lão đại.” Tiếng chào hỏi thân thiết này vang liên tục.
Thạch Du rất là kinh ngạc với địa vị của Tất Thịnh ở trong xã hội đen .
Đương nhiên mọi người cũng chú ý tới người bên cạnh Tất Thịnh, nếu không lễ phép gật đầu, trên mặt cũng tươi cười quan sát Thạch Du.
Từ trên mặt bọn họ hớn hở nụ cười, Thạch Du biết mình đã thông qua cửa thứ nhất.
Kha Tái Tư kéo Tang Nhã đi về phía Tất Thịnh và Thạch Du, “Thạch tiểu thư, tối nay cô thật là kiều diễm.”
Hắn mở miệng khen tặng Thạch Du.
“Nơi nào, Tang Nhã mới là người mĩ miều nhất.” Thạch Du cũng lên tiếng ca ngợi bạn gái hắn, cánh tay thủy chung chưa từng rời đi khuỷu tay của Tất Thịnh . Trong lúc vô tình cô mới chú ý thấy hốc mắt đỏ ửng của Tang Nhã, giống như vừa mới khóc.
Hơn nữa cô còn chú ý đến một chuyện, đó chính là Tang Nhã nếu không phải là cúi đầu, thì cũng đem ánh mắt dời về phía nơi khác, hình như cố ý tránh lé Tất Thịnh và cô.
Tất Thịnh dịu dàng kéo Thạch Du đi tới chỗ ngồi của bọn họ, anh săn sóc giúp Thạch Du kéo cái ghế ra, Thạch Du ngoái đầu nhìn lại anh cười một tiếng, hai người thỉnh thoảng ra vẻ ngọt ngào hạnh phúc khiến mọi người thật ngưỡng mộ.
Trùng hợp Kha Tái Tư và Tang Nhã lại ngồi đối diện với bọn họ.
Bên cạnh người hầu bàn bắt đầu đem từng món ngon tinh sảo bưng lên bàn.
Tất Thịnh thỉnh thoảng lại thân mật gắp cho cô những món ngon trên bàn.
Dương như, hành động của Tất Thịnh làm những người khác kinh ngạc , bọn họ cơ hồ đều không thể tưởng tượng nổi.
“Kha lão đại, sòng bạc này khai mạc ngày mai sao?” Một người trong đó hỏi cắt ngang không khí ngạc nhiên của mọi người.
“Đúng vậy , xin các vị lão đại giúp sức , để cho ngày mai sòng bạc có chút tiền mở cửa , đó chính là tiền mừng của các vị rồi.”
Kha Tái Tư mừng rỡ như điên, cười ha ha.
“Được! Cái này cần xem bản lãnh của anh, có thể thắng chúng tôi bao nhiêu tiền mừng, không hơn một vạn là chúng tôi thắng, sau đó anh cũng không thể thu hồi tiền mừng rồi!” Tên còn lại làm như đùa giỡn nói.
“Làm sao biết chứ!” Kha Tái Tư ngẩng đầu nhìn về phía Tất Thịnh, “Tất lão đại, ngày mai nhớ nhất định phải giúp đỡ đó!”
Tất Thịnh lạnh nhạt cười một tiếng, “Sẽ, chuyện lớn này tôi sao dám quên.”
“Thạch tiểu thư, đến lúc đó mời cô đến chung vui .” Kha Tái Tư trợn to đôi ánh mắt gian tà nhìn Thạch Du.
“Tất Thịnh đến tôi nhất định đến, chỉ là. . . . . .” Thạch Du bất đắc dĩ nhìn Tất Thịnh, “Tôi sẽ không đánh cuộc, chỉ sợ chúng tôi sẽ phải đưa ra rất nhiều tiền mừng.”
“Không sao, chỉ cần em có thể vui vẻ là tốt rồi, tiền cũng không phải vấn đề.” Tất Thịnh dịu dàng trấn an Thạch Du.
“Thạch tiểu thư, cô còn lo lắng cho ví tiền của Tất lão đại ? Chúng tôi cũng không phải không biết tiền của Tất lão đại xếp lên 20 chiếc xe tải cũng không vừa!” Một người trong đó ranh mãnh ôm bụng cười lăn lộn.
Nghe vậy, trong lòng Thạch Du không khỏi chấn động. Có thật không? Anh ta giàu có như vậy?
“Thạch Du, chẳng lẽ cô không phải biết mình có một tòa kho tài?Cô đừng trêu chọc chúng tôi?” lần đầu tiên Tang Nhã mở miệng nói chuyện trong tối nay, trong lời nói lại tràn đầy vị chua.
“Thật sao? Tang Nhã, theo tôi thấy cô mới là người có một tòa kho tài, ngày mai sòng bạc của Kha lão đại bắt đầu khai trương lợi nhuận cuồn cuộn không dứt, tin tưởng cô sẽ được hưởng vinh hoa phú quý vô tận .” Thạch Du làm bộ sửa sang lại khăn ăn trên đùi, giọng nói hết sức châm chọc, chế diễu.
Tang Nhã nghe vậy, giận đến cắn răng nghiến lợi, cúi đầu không nói.
Bình luận
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1