chương 36/ 50

Nó bước lên lầu trên, căn phòng này là nơi bí mật chỉ có mật khẩu mới vào được. Nó nhìn xung quanh chỉ toàn màu u ám, heo vắng làm tăng thêm nỗi sầu cho nó. Nó đã từng như thế này, khi bị tai nạn và khi mẹ nó bị tai nạn vì cứu con gái mình. Cũng chính vì thế mà nó quyết tâm phải đứng đầu thế giới này, có thể bảo vệ người thân của mình. Tiếng chuông điện thoại reo. Mặt nó trở nên biến sắc khi nghe tiếng từ bên kia nói chuyện “Ngày mai 6h tất cả mọi người phải tập chung lại hết cho tôi”

“Nhưng giờ đó…” bên kia ấp úng

“Ai không có mặt đuổi việc” nó nói giọng lớn, hét vào bên kia

“Dạ tôi biết rồi thưa chủ tịch” bên kia sợ hãi cúp máy vội, nó lắc đầu rồi bước vào phòng làm việc chuẩn bị tài liệu cho ngày mai, rồi thức cả đêm coi camera.

Nó cũng không quên gọi cho ai đó :” tao đã nhờ người đến đón mày rồi. Tao có việc bận”



Buổi sáng thức dậy tất cả mọi người đều bắt tay vào công việc mới, tiếng chim ngoài vườn hót líu lo đánh thức người đang ngủ như chết dậy. Hắn từ từ mở mắt ra nhìn xung quanh đây là phòng của nó, hằng ngày nó vẫn thức dậy trong tiếng chim hót sao? Đó là câu hỏi mà hắn tò mò lúc này.

“Cậu chủ… tiểu thư đâu” bà quản gia đi lại

“Cô ấy đâu? Tối qua… tối qua” hắn nhớ lại trong kí ức của mình thì biết nó đã bỏ đi khi mình say và….

“Cô ấy kí rồi phải không?” hắn hỏi bà ta

“Dạ… cô ấy sẽ tham gia cuộc họp vào 8h sáng nay, cổ phần bà chủ cũng đã chuyển sang tên cho cô ấy rồi”

“Được rồi”

“Cậu thay đồ đi, tôi đã chuẩn bị canh giải rược cho cậu rồi đó. Cậu cũng kêu cô chủ xuống ăn sáng đi”

“Tôi biết rồi” hắn nói rồi nhìn xung quanh “JJ đã đi đâu. Tối qua em ấy đã ở đây mà”

Hắn thay đồ xong rồi xuống nhưng vẫn không thấy nó. Hỏi quản gia Lay thì lắc đầu

Hắn ngồi xuống ăn sáng rồi bước ra ngoài thì thấy bà của mình đến

“Chào cháu… cháu dâu ta đâu rồi” bà nhìn hắn

“À… cô ấy có việc ở Livex nên đến đó giải quyết rồi”

“Thôi được rồi… hai đứa cũng nên tổ chức hôn lễ đi nhưng chuyện quan trọng là sinh cháu cho ta” bà nhìn hắn mà cười

“Cháu…”

“Thôi được rồi, ta có món quà tặng cháu đây?” bà chỉ tay vào chiếc xe thể thao màu trắng đang thình hành.

“Món quà này cháu không thể nhận” hắn từ chối cho dù rất thích nó

“Cháu phải nhận, coi như đây là món quà mừng cháu đi làm ở Angel và kết hôn đi” bà vỗ vào cánh tay Kan

“Cháu cảm ơn”

“Thôi được rồi, cháu đi đi”

…. Quay lại lúc 4 h nhé

“Kìa… cô ấy là Jen đó” đám phóng viên từ đâu bay tới chụp hình Jen

“Cô về đây chắc có dự định hay kế hoạch cho sự trở lại của mình chứ”

“Jen, cô đã làm gì trong khoảng thời gian cô nghĩ ngơi vậy”

“Cô sẽ vẫn là đại diện và giám đốc truyền thông cho Livex phải không?”

Tất cả câu hỏi cứ thế mà bay đi chứ không vào đầu Jen tí nào vì Jen đang tìm người nó cử đến. Và tự hỏi “Sao đám phóng viên này nhanh thế, mình đã ngồi ở khoang vip và đi cửa vip mà họ vẫn lan nhanh vậy sao”. Jen nghĩ “MÌnh phải giải quyết đám phóng viên này rồi, quay sang nhìn quản lí thì thấy cô ta đang cản họ lại.

“Được rồi”_ một tiếng từ đâu đó hét lên, tất cả chú ý về hướng đó vì thấy chàng thanh niên đang đứng đó, không ai là không biết đó là Bác sĩ nổi tiếng nhất ở MĨ và là người thừa kế của bệnh viện đứng đầu thế giới _IZac.

I Zac đi về phía Jen “Chào em”

“Là anh sao?” Jen bất ngờ khi nhìn thấy kẻ thù không dợi trời chung với mình

‘Chứ em nghĩ là ai nào ?’’ I Zac cười nhùn vai khiến đám phóng viên nữ ngơ ngác còn đám phóng viên nam thì đang chụp hình Jen

‘Dù gì em cũng đến nơi an toàn rồi. Chúng ta về nhà anh anh thôi’’ I Zac nói nhỏ bên tai Jen rồi cười đểu

‘Anh nằm mơ à’’ Jen hét lên khiến ai đó trở về bình thường

‘Cô ấy kết hôn rồi hay là em muốn đến sống với họ’’ I Zac lại đứng sát bên Jen

Jen nghĩ đi nghĩ lại, quay sang nói quản lí gì đó rồi cùng I Zac bước ra khỏi sân bay. Lúc này đám phóng viên lại đặt câu hỏi lớn : ‘quan hệ của họ là gì ?’’ rồi chạy theo Jen, mặc kệ tên quản lí ngăn lại « Cô với thiếu gia I Zac quan hệ là gì vậy’’

….

Nó đã đến công ty từ rất sớm, chỉ cần những ai đến muộn 1 giây thôi là đã bị đuổi ngay kể cả giám đốc bộ phận hay phó giám đốc.

Trong phòng họp lúc này im ắng như không một ai ở

‘Tại sao ? Mọi người đã làm gì để bộ phận bị mất bản thiết kế chứ’’ nó nói

‘‘Tôi xin lỗi’’ giám đốc thiết kế đứng lên

‘‘Còn bộ phận camera’’ nó hỏi

‘‘ Chúng tôi xin lỗi’’

‘‘ Tôi dạy mọi người xin lỗi hay sao… mọi nguời chỉ biết nói xin lỗi khi sai xót sao ? Mọi người có xứng đáng là người lãnh đạo hay tốt nghiệp những trường đại học hàng đầu không.’’ Nó tức giận

Tất cả không dám nói câu nào

‘‘ Tôi cho mọi người 2 ngày nhất định phải có mẫu thiết kế mới cho tôi, nhất định ý tưởng phải hay hơn cho tôi nghe rõ chưa’’ nó nhấn mạnh

‘‘ Hai ngày… xin lỗi cô chúng tôi không thể’’

‘ Vậy thì nghỉ việc hết đi’’ nó tức giận

‘Chúng tôi sẽ cố gắng’’

‘‘ Trong tay tôi là bản thiết kế chính cho thương hiệu mới ở Châu Á, mọi người hãy gửi qua cho bộ phận may vá đi. Tôi muốn có buổi khai trương đúng ngày’’ nó nhẹ giọng xuống

‘Chúng tôi biết rồi’’

‘Còn bộ phận giám sát, tôi đã cài bức tường chắn rồi, mọi người cứ yên tâm hãy nhớ làm việc cho nghiêm túc’’

‘Vâng, thưa chủ tịch’’

‘Từ nay công ty sẽ do phó giám đốc quản và báo lên cho thư kí tôi. Cô ấy sẽ báo cáo lại cho tôi’’

‘Vâng’’

‘Và còn điều quan trọng, công ty chúng ta sẽ làm việc ngày đêm trong 1 tuần để kịp thời hạn ra mắt, mọi người không cần phải thức khuya mà hãy thay phiên nhau mà làm’’

‘Vâng’’

… Lúc này tại Angel

‘Cậy ấy không đủ tư cách để ngồi vào ghế chủ tịch’’

‘Cậu biết gì mà làm chứ’’

‘Mong mọi người trật tự. Cậu ấy là người nắm giữ 40% cổ phần của Angel, cao hơn tất cả mọi người

‘Chúng tôi có 60%, hay chúng ta bỏ phiếu đi”

“Được, vậy bỏ phiếu đi” hắn hét lớn

Ai cũng đã ghi phiếu bầu cho mình

“Cậu Kan chỉ được 10% còn 90% kia thì…..”

“Kết quả đã rõ rồi còn gì, chúng ta nên họp vào lần sau để bổ nhiệm chức chủ tịch mới’’

“Không cần đâu người đứng thứ hai là ông James- phó chủ tịch angel với 20% trong công ty. Tôi nghĩ để PGĐ làm đi”

“Đúng đó, để PGĐ làm đi”

Bình luận





Chi tiết truyện