chương 14/ 50

‘‘Là ai?’’_ Wendy tức giận

‘‘Có cả hình của JJ đi cùng với thiếu gia John Hana, Ebela,… những người này đều có các tập đoàn hàng đầu thế giới. Hình ảnh của họ lại rất thân thiết nữa’’_ KUN nói

‘‘Cái đó chỉ là làm ăn thôi mà sao lại có những tấm ảnh này ở đây. Phải gọi cho JJ ngay mới được’’_ Wendy vừa nói, vừa móc điện thoại từ túi ra

Kun nhìn Wendy gọi cho JJ

‘‘Nó không bốc máy… nó làm gì vậy trời xảy ra chuyện to rồi’’_ Wendy lo lắng

‘‘Sao không gọi thử cho JR, họ là anh em mà’’_ Kun nhắc Wendy

‘‘Đúng rồi… anh JR’’- Wendy lúng túng… tay nhấn số JR

‘‘Anh ấy cũng không bốc máy’’_ wendy nói

‘‘Nè… hai người làm gì vậy?’’_ BJ từ đâu đi đến

‘‘À… không có gì’’_ cả hai ấp úng

‘‘Có biết chuyện gì không? Sao mọi người bàn tán dữ vậy’’_ hắn hỏi

‘‘Mày chưa biết chuyện gì sao?’’_ Kun hỏi

‘‘Không… tao mới đến mà… ủa mày mở mạng làm gì đó.. có tin gì hot sao?’’_ hắn hỏi

‘‘À… đâu có gì đâu’’_ Kun định cất điện thoại vào nhưng lại bị BJ lấy được

‘‘Có gì đâu phải giấu… tao coi coi’’_ BjJ tay lướt điện thoại, ánh mắt chăm chú

‘‘Không phải như cậu nghĩ đâu BJ’’_ Kun nói

‘‘Anh Kun nói đúng đó… chỉ là tin đồn thôi’’_ Wendy nói

‘‘Cô ấy quen tôi cũng chỉ vì tiền thôi sao?’’_ BJ nói

‘‘Tiền… JJ không phải vì tiền đâu… là có người hãm hại’’_ Wendy nói

‘‘JJ đâu rồi’’_ hắn hỏi

‘‘JJ chưa đến’’_ Kun trả lời

‘‘Sợ sao… trốn rồi sao… lợi dụng sao’’_ hắn nói trong tức giận

‘‘Đừng hiểu lầm… chắc nó đang ở nhà’’_ Wendy nói

‘‘Cho tôi số điện thoại của em ấy đi Wendy’’_ hắn nhìn Wendy

‘‘JJ không bốc máy’’_ Wendy nói

Lúc này tại tập đoàn Dream World, trong phòng họp ở tầng 11

‘‘Chào mọi người, hôm nay tôi xin giới thiệu giám đốc điều hành mới của công ty chúng ta là Robert Frances’’_ vị chủ tịch nói

Tất cả mọi người vỗ tay

‘‘Chào mọi người, tôi là Robert Frances… mọi người cứ gọi tôi là JR đi.. mong mọi người giúp đỡ’’_ JR đứng lên nói

‘‘Do một số công việc nên Robert sẽ không đến công ty làm việc… mọi việc sẽ qua tay thư kí và thư kí sẽ gửi cho giám đốc’’_ chủ tịch DW nói

‘‘Chúng tôi muốn hỏi ông là để cho cậu nhóc mới 17 tuổi làm giám đốc… tất cả nhân viên sẽ không phục’’_ một người mạnh dạn đứng lên nói

‘‘Rất tốt… mọi người cứ nói ra ý kiến của mình đi’’_ chủ tịch DW nói

‘‘Chúng tôi cho rằng thiếu gia JR là con của ông nhưng cũng phải đối xử như quy định làm từ thấp lên cao’’_ một người nói

‘‘Từ trước đến giờ mọi chuyện đều do chủ tịch quản lí, thiếu gia tuy có cổ phần nhưng không hề tham gia vào các cuộc họp cổ đông… hay các buổi họp mà chỉ đi chơi. Chúng tôi nghĩ sẽ có nhiều nhân viên không phục’’

‘‘Mọi người nói rất đúng’’_ JR đứng lên nói

‘‘Như mọi người đã biết tôi thích đi du lịch nhưng những năm qua du lịch đối với tôi là những trải nghiệm phong phú. Mỗi đất nước tôi đến không chỉ du lịch mà còn học. Để chứng tỏ những tấm bằng đại học mà tôi có, với thành tích tôi đạt được, tôi sẽ tham gia vào kế hoạch ra mắt sản phẩm của lần này. Nếu thành công thì mọi người sẽ ủng hộ và biết được năng lực của tôi’’_ JR nói

‘‘Dự án lần này sao… cậu tin cậu làm được chứ’’_ một người hỏi

‘‘Con chắc chứ JR’’_ Kan quay sang hỏi

‘‘Tôi đã tìm hiểu bấy lâu nay khách sạn hay các công ty đều dùng sữa chua có đường và một số sữa chua có chiết xuất từ các loại trái cây nên việc làm mới sữa chua là rất khó nhưng không phải là không được’’_ JR nói

‘‘Ý con là sao?’’_ Kan nhìn JR

‘‘Theo tôi nghiên cứu thì rau củ cũng là một thành phần cần thiết cho cơ thể, nó tốt cho da và một số chức năng khác. Vậy tại sao chúng ta không làm ra những hủ sữa chua từ các loại rau’’_ JR nói

‘‘Các loại rau sao… rất hay nhưng chúng ta lấy rau đâu… muốn kiếm loại rau tốt thì rất khó’’_ một người nói

‘‘Không gì là không thể… như mọi người đã biết chúng ta có rất nhiều chi nhánh ở khắp mọi nơi và phát triển khá rộng ở Mĩ, Anh và Pháp nhưng chúng ta chưa hề đến Hàn Quốc, chúng ta chỉ có 1 đến 3 công ty ở Hàn vì thế tôi sẽ chọn Hàn là nơi nghiên cứu cho sản phẩm lần này’’_ JR nói

‘‘Hàn sao ?’’

‘‘Đúng vậy’’_ JR nói

‘‘Cậu có thể gửi bản báo cáo cho tôi được chứ’’_ Kan hỏi

‘‘Nhưng thưa chủ tịch còn vế phần mẫu mã thì sao ?’’

‘‘Đa số các loại mẫu sữa chua đều rất giống nhau’’

‘‘Xin lỗi’’_ ngoài cửa vang một giọng nữ

‘‘Em vào đi JJ’’_ JR nói

‘‘Con đến đây làm gì’’_ Kan hỏi

‘‘Xin giới thiệu mọi người đây là JJ người sẽ phụ trách việc thiết kế cho sữa chua rau của chúng ta lần này’’_ JR giới thiệu

‘‘Tiểu thư JJ sao… cô ấy về Pháp khi nào vậy ?’’_ mọi người hỏi

‘‘Cô ấy là người thừa kế của Dream mà báo chí hay nói đó nhưng không ai biết là con của chủ tịch’’

‘‘Tôi rất vui được gặp mọi người… hi vọng sự xuất hiện của tôi tại đây sẽ không được bàn tán ra bên ngoài và hi vọng đừng ai nói cho báo chí biết tôi chính là tiểu thư của DW’’_ nó nói

‘‘Chúng tô sẽ im lặng thưa tiểu thư’’

‘‘Được rồi… buổi họp hôm nay kết thúc… chúng ta sẽ họp lại vào chiều mai để biết thêm thông tin về sản phẩm lần này’’_ Kan đứng lên nói

Tất cả mọi người đi, trong phòng họp chỉ còn lại 3 người

‘‘Ba đừng nhìn con như thế’’_ nó nói

‘‘JJ… com đến đây làm gì ?’’_ Kan nhìn nó hỏi

‘‘Ba nghe anh nói rồi đó’’_ nó nói

‘‘Con định chọc tức mẹ sao ?’’_ Kan nói

‘‘Không… con chỉ muốn mẹ biết rằng con có thể quản lí tốt Dream thôi’’_ nó nói

‘‘Con…’’_ Kan ấp úng

‘‘Papa à… em con là người thừa kế của Dream mà, hãy để em con chứng tỏ năng lực vào dự án lần này đi.. pa cũng biết em con ghét đến trường mà, nếu dự án này thành công thì mẹ sẽ cho em đến công ty và không ép JJ đi học nữa’’_ JR nói thay nó

‘‘Nhưng các con có dự kiến gì chưa ? Kế hoạch là gì ?’’_ Kan hỏi

‘‘Tất nhiên là có rồi’_ JR nhìn nó

‘‘Con có một vườn rau khá lớn ở đảo JEJU- Hàn quốc… nếu chúng ta lấy rau và sản xuất tại hàn và nhập đi nước ngoài sẽ rất tốt… vừa nâng cao và uy tín của chúng ta tại Hàn… vừa thúc đầy thị trướng kinh doanh tại Hàn quốc hơn’’_ nó nói

‘‘Hàn có rất nhiều nghệ sĩ và đa số các thần tượng của Hàn được biết đến nhiều nơi trên thế giới. Chúng ta có thể mời họ quảng cáo cho ta’’_ Jr nói tiếp

‘‘Hai đứa làm đi… chiều này ta muốn JR nộp báo cáo cho ta cho việc lần này. Ta sẽ ủng hộ hai đứa… đừng làm ta thất vọng’’_ Kan nói

‘‘Cám ơn chủ tịch’’_ cả hai đồng thanh nói, nhìn nhau cười

‘‘Ta đi đây… hai đứa nên đến trường mà giải quyết chuyện đi… để mẹ các con biết sẽ không hay đâu’’_ Kan nói

‘‘Chuyện gì vậy ba’’_ JR hỏi

‘‘Lên trang web trường đi’’_ Kan nói rồi bước đi. Anh em nhà nó lên mạng rồi cùng nhau cười

‘‘Anh giải quyết giúp em đi’’_ nó nói

‘‘Chuyện này em nên giải quyết rồi. Anh sẽ giúp em điều tra là ai làm ?’’_ JR nói

‘‘OK… cùng nhau dẹp loạn thôi’’_ anh em nó đập tay với nhau rồi bước ra khỏi phòng họp

Trên đường về, nó có gọi cho Wendy hỏi tình hình ở trường giờ sao ?. Có vẻ kết quả sẽ làm hình tượng của nó sụp đổ nhưng nó vẫn bình tĩnh ‘Wendy, mày cứ đi hẹn hò với Kun đi, chuyện đó để tao lo được rồi’’_ sau khi nghe giọng nó và đáp án của nó nên Wendy cũng yên tâm hơn, rời khỏi trường và đi chơi cùng với Kun

‘Em vẫn còn tâm trí đi chơi sao ?’’_ Kun lái xe quay đầu sang nhìn Wendy

‘Tức nhiên… không phải anh nói hôm nay sẽ cùng em đi chơi sao ?’’_ Wendy cười nói

‘Em không lo cho JJ à’’_ Kun hỏi

‘Không… có JR giúp mọi việc sẽ sớm giải quyết thôi’’_ Wendy nói

‘Thật ra JJ là người như thế nào vậy ?’’_ Kun tò mò

‘Em không thể nói cho anh nghe được nhưng em chắc với anh rằng JJ không phải là người như báo chí nói đâu’’_ Wendy nói

‘Thôi được rồi… vì đây là buổi hẹn hò đầu tiên nên anh sẽ cho em quyết định … đi chơi ở đâu ?’’_ Kun nói

‘Em muốn đến trung tâm giải trí’’_ Wendy nói

‘OK…’’_ Kun nói rồi tăng tốc độ phóng xe như bay trên đường. Tưởng sẽ làm Wendy sợ nhưng có lẽ Wendy lại thích thú với việc đi xe như thế này thì phải

‘Em không sợ sao ?’’_ Kun hỏi

‘Không… anh nên lái nhanh nữa đi’’_ Wendy nói

….

Cả ngày Wendy cùng với Kun chơi hết trò này đến trò khác

‘Em thích chơi nhiều trò cảm giác mạnh cấp độ cao vậy sao?’’_ Kun thở hổn hển

‘Tất nhiên… đây là còn ít đó nghĩ lại hồi đó đi chơi cùng với JJ và anh JR thì còn nhiều hơn nữa… có thể cao hơn những trò chơi ở đây’’_ Wendy tươi cười nói

‘Em không mệt sao?’’_ Kun đi chập chững

‘Không. Anh mệt sao?’’_ Wendy quay sang nhìn Kun

‘Ừ’’

‘Vậy chúng ta chơi một trò nhẹ nhàng đi, à tàu lượn siêu tốc có được không?’’_ Wendy cười nhìn Kun

‘Em lại muốn chơi nữa sao? Anh thấy chóng mặt quá’’_ Kun than

‘Thôi mà… 1 trò nữa thôi rồi mình đi ăn trưa nha’’_ Wendy kéo Kun đi về phía bán vé

Thế là không như những gì Wendy hứa… chơi hết tàu lượn siêu tốc đến 19 tầng địa ngục,… bao nhiêu là trò khiến Kun mệt rã rời

‘Được rồi cũng 1h trưa rồi chúng ta đi ăn cơm thôi’’_ Wendy nói

‘Giờ em mới nhớ đến cơm sao?’’_ Kun ôm bụng… vì sáng đến trường sớm giải quyết một số công việc trong hội học sinh nên chưa có ăn sáng… lại được chị Wendy nhà ta kéo đi khắp nơi nên giờ nói gương mặt tái mét

Wendy nhìn Kun cười, tay gãi đầu ‘Anh đói như vậy thì nhanh lên. Đi ăn cơm thôi”_ Wendy tặng cho Kun một nụ hôn trên mà rồi nắm tay Kun đi. Kun cảm thấy rất vui không nói nên lời. Wendy dựa vào vai Kun bước đi trên con đường. họ đến nhà hàng để ăn trưa. Khác với cặp đôi nghịch ngợm này thì hắn lúc này đang ở đài quan sát các vì sao ở giữa thủ đô Paris. Do trời sáng không thể thấy sao nên hắn chỉ ngồi đọc vài cuốn sách về bí mật vụ trụ và các hành tinh.

Bình luận





Chi tiết truyện