chương 5/ 11

- Đợi tôi với - Tùy Tâm miệng nói nhưng chân cũng không chịu thua kém không ngừng rảo bước về phía trước

Lam Tư tuy không dừng lại song từ từ nhẹ giảm bước chân để cô có thể bắt kịp mình. Khung cảnh bây giờ thật quen thuộc, tựa như Tề Mặc và Ly Tâm vậy. Có người đã nói: “ Quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả. “. Không sai, ít ai biết và quan tâm đến việc Tề Mặc và Ly Tâm đã đến với nhau như thế nào, chẳng phải bây giờ họ đã trở thành vợ chồng, trở thành người đầu gối tay ấp của nhau sao?. Hẳn là bây giờ trong đầu mọi người đang YY* xem cuối cùng Tùy Tâm và Lam Tư sẽ đến với nhau như thế nào đây.

* YY: tự tưởng tượng, tự sướng

Lam Tư và Tùy Tâm đương nhiên không biết mình đã trở thành đối tượng YY của đám người kia, vẫn vô tư sánh vai cùng bước lên máy bay tư nhân đang đỗ trước sảnh. Sự xuất hiện cùng lúc của hai người cũng không khiến nhiều người bất ngờ như Tùy Tâm tưởng tượng. Bọn họ chỉ chào Lam Tư rồi lại tiếp tục làm việc như thể từ trước đến giờ Tùy Tâm chưa hề xuất hiện. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ phiến diện của bản thân cô. Sự thật thì, đối với những kẻ đã nằm lòng trong thế giới ngầm như bọn họ thì phương châm sống chỉ có một: “ Người biết càng ít thì càng sống lâu “. Tò mò không phải là việc người thông minh nên làm. Huống hồ nay thân phận của cô còn chưa rõ ràng. Dù sao thì máy bay lớn như vậy, thêm một người cũng không nhiều, bớt một người cũng không ít.

Và có lẽ mọi người cũng sẽ sớm quên mất trên máy bay còn một người như cô nếu như tên Lam Tư kia không bày ra bộ dáng “ chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn “ mà cứ nhìn chằm chằm vào cô. Dễ liên tưởng hắn với một tên Đăng Đồ Tử* thay vì một lão đại hắc bang. Vì được tiếp thu nền văn hóa phương Tây từ tấm bé nên Tùy Tâm chẳng mảy may để ý đến Lam Tư hay nói thẳng là cô chẳng để hành động của hắn vào mắt. Như bình thường thì cô đã sớm móc mắt kẻ dám nhìn cô như thế ra rồi. Nói thì nói vậy chứ Tùy Tâm cũng chẳng có đủ lá gan để làm như thế. Mà họa chủ có kẻ điên mới làm vậy. Ở ngay địa bàn của hắn, trước mũi thuộc hạ hắn mà công nhiên xử lí hắn. Cô mới là không có điến đâu.

* Đăng Đồ Tử: kẻ háo sắc

Thật là làm người ta mệt mỏi mà! May thay lão Thiên gia vẫn còn có mắt a, lúc cô và hắn về đến Lam Bang thù trời đã chập tối. Vậy là cô không cần phải giáp mặt với con hồ ly kia nữa rồi.

Lam Bang khômg hổ là gia tộc nhất nhì hắc đạo, là con rết trăm năm. Đại bản doanh của Lam Bang cũng mang theo một phong vị khác.

Tùy Tâm vẫn sẽ còn suy ngẫm mãi nếu không có Lam Tư cất tiếng kéo linh hồn cô trở về thực tại. Tùy Tâm không làm sai, với thán phận khách không ra khách, chủ chẳng ra chủ của cô bây giờ thì việc phải dựa dẫm vào Lam Tư là điều đương nhiên. Lam Tư không phụ lòng mong mỏi của cô, rất biết cách phá vỡ bầu không khí ái ngại:

- Không cần dọn bữa cho tôi, chúng tôi sẽ dùng bữa trên lầu.

Phải, Lam Tư rất biết cách phá vỡ bày không khí ái ngại, sau khi hắn mở miệng thì bầu không khí sớm đã từ ái ngại chuyển sang mờ ám rồi. Lời cảm ơn của Tùy Tám còn chưa kịp thốt khỏi miệng thì đã bị hai tiếng “ chúng tôi “ của gắn dọa. Hiện tại cô có cảm tưởng rằng đang có rất nhiều ánh mắt không ngừng phóng về phía mình. Nếu như ámh mắt có thể giết người thì chắc Tùy Tâm đã sớm chết đi sống lại đến N lần rồi. Cô xin thề bọn cô, à không, là cô và hắn hoàn toàn trong sạch, cô còn chưa quen hắn đầy một ngày nữa. Thế mới nói, thời buổi kinh tế khó khăn, muốn có được một bữa ăn cũng chẳng dễ dàng gì. Haizz!

Khi hai người vừa khuất bóng, ở tầng 1, Lam Đàm và Ảnh đang ngồi tỉ mỉ đánh giá Tùy Tám trong tiềm thức. Dù cả hai không nói gì nhưng đều đã có suy nghĩ riêng của mình, từ trong xương tủy cùng tỏa ra một cỗ lạnh lẽo, lại càng làm tôn lên khí chất cùng vẻ ngoài vốn có của hai người

Khi Tùy Tâm lên tầng 3 thì thật có một phòng ăn ở đó. Cứ nghĩ đến việc mình sẽ được vô số người phục vụ dùng bữa thì... Thế nhưng trái ngược với mong muốn và tưởng tượng của cô, trong phòng ăn không có lấy một bóng người. Nhưng mà cũng không sao. Dù không được một lần trở thành người hoàng tộc nhưng Tùy Tâm lại tìm thấy một thú vui mới. Vừa nãy dù không nhìn thấy gia nhân nhưng cô có thể chắc chắn rằng họ đi từ phía ngược lại với lối cô đi. Theo nghiên cứu của cô thì đa phần các láu đài cổ như thế này đều có thiết kế đối xứng. Đợi khi cô có cơ hội thì nhất định phải tham quan tòa lâu đài này một làn mới được, và dĩ nhiên là phải kiếm thêm một món hời nữa chứ. Nghĩ đến đây, đôi mắt xinh đẹp của cô lóe lên một tia giảo hoạt. ( Uyển: Chắc tỷ không biết chứ Ly Tâm tỷ cũng bị anh Tề tóm vì tội ăn trộm đồ của ảnh đó)

Lam Tư đứng sau không nhìn thấy tia nhìn giảo hoạt trong mắt cô nhưng có thể đoán được sáu phần cô đang nghĩ gì. Chắc chắn là đang nghĩ thoát ra khỏi đây kiểu gì. Hừ! Lam Bang của hắn dù không phải long đàm hổ huyệt nhưng tuyệt không phải nơi có thể tùy tiện ra vào. Cô gái này tuy không phải người xinh đẹp nhất ngưng chắc chắn sẽ là người hào sảng nhất hắn từng gặp. Đặc biệt chỉ sự bí ẩn chưa được giải đáp quanh cô cũng khiến nhiều người tò mò muốn tìm hiểu cô.

Bình luận





Chi tiết truyện