chương 4/ 5

_Các ngươi bắt nạt một cô nương yếu đuối như vậy là ko được đâu! Bỗng có một giọng nói vang lên.

Nghe thấy giọng nói đó,tôi từ từ mở mắt ra và đập vào mắt tôi là một khuôn mặt cực kì đẹp zai!Sến ghê,cứ tương mất xác ko ngờ được zai đẹp cứu,sao tôi may mắn thế nhỉ!Hớ hớ...

*(Miu Kun:Cái này gọi là bản chất thật sự!-.-)

_Ngươi là tên khốn nào?!Sao dám xen vào chuyện của ta?!Ko muốn chết thì xéo đi!

Cái tên đang tóm cổ áo tôi nói.

_Người phải xéo là ngươi mới đúng!Vút!

Tiểu Hắc** nói rồi phi kiếm xuyên qua người tên đang nắm cổ áo tôi khiến máu của hắn bắn tung tóe lên người tôi.

**Biệt danh tôi đặt cho anh chàng đẹp zai đó,tại anh ta mặc đồ đen,hì hì!

_Đại ca chết rồi!Chạy mau!!!

Mấy tên còn tại thấy tướng mất vội cháy ráo riết.

Giờ chỉ còn tôi,Tiểu Hắc,cậu nhóc bị đánh và cái xác chết nằm đó.Từng cơn gió lạnh lẽo thổi qua như pha chút rùng rợn.Bỗng cậu nhóc chạy đi trong giây phút bỡ ngỡ ko biết gì.Tôi vừa mới bất chấp mạng sống để cứu nó vậy mà nó cứ thế bỏ đi,còn ko thèm xin lỗi nữa chứ!Vậy là chỉ còn tôi,Tiểu Hắc và...cái xác ở lại....Tôi đứng dậy,cùng lúc đó Tiểu Hắc từ mái nhà phi xuống chặn đứng mặt tôi nói:

_Giờ nàng là của ta rồi!

_Hả?!

Tôi ngơ ngác.

_Ơ này!

Ko để tôi phản ứng thêm,Tiểu Hắc nhấc bổng cơ thể tôi lên rồi đi đến một ngõ tối và vứt tôi xuống đất.

_Ui da...Làm gì vậy?!Sao tự nhiên lại vứt tôi xuống đây?!

Tôi đứng dậy cáu.

_Ta vừa mới cứu nàng đấy,nàng nên chả ơn ta chứ?

Tiểu Hắc vừa nói vừa cười nham hiểm ép sát tôi vào tường.

_Ta đâu có khiến ngươi cứu,mình ta cũng có thể xử đẹp lũ háo sắc đó!

Tôi cao giọng nói.

_Thật sao?!Vậy để xem nàng có thể thoát khỏi ta ko?!

Tiểu Hắc giữ chặt lấy tay tôi,ép sát mặt vào cổ tôi,từng hơi thở của hắn phả vào cổ tôi khiến tôi rùng mình.

Ko phải chứ?!Chả phải vừa đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân sao?!Sao bây giờ lại biến thành tên háo sắc rồi?!U hu,cái số tôi đúng là nhọ mà,tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa.Ông trùi ui!sao ông ác với con wá zậy?!

_A ha,cứu người thì cứu cho chót đi!Ngươi có thể tha cho ta ko?!

Tôi chau mày cố nặn ra nụ cười bán nguyệt.

_Hiếm khi cứu được một mỹ nhân như nàng,sao ta có thể lãng phí của trời cho!

Tiểu hắc cười đểu.

_Làm ơn đi mà!Mai ta phải vào cung rồi,buổi tối hôm nay là buổi tối cuối cùng ta có thể ra ngoài chơi,ngươi thương tình tha cho ta đi!Hu hu...

Tôi nhắm tịt mắt bi thảm nói.Thực chất là nước mắt cá sấu!

_.................

Tiểu Hắc ko nói gì,chỉ cười nhẹ rồi bỏ tay tôi ra.

_Cám ơn!

Tôi vội thoát khỏi hắn rồi chạy đi.

_Chúng ta sẽ còn gặp lại!

Tiểu Hắc cười nói.

_Đừng có chù ẻo ta!Ta còn lâu mới muốn gặp lại ngươi!Cái đồ"BIẾN THÁI"!!!!!!!!!!!!

Tôi quay người lại hét nhưng hắn đã biến mất tự lúc nào.

Kinh thật!Đi nhanh ghê,như ma vậy!Ấy cha____người dính dầy máu rồi,ko biết về Hiên Hiên sẽ tra khảo tôi tới bao giờ đây?!Đúng là xui hết chỗ nói!!!!!!!

Bình luận





Chi tiết truyện