Ngồi xuống một góc, lẳng lặng nhìn vũ hội.Kiểu đàn ông sự nghiệp, bắt đầu giao thiệp với người khác; kiểu đàn ông vui đùa, vui vẻ cùng phụ nữ, chọc cho họ cười khanh khách.Nhìn như vậy thì có vẻ như Ngôn Lạc Quân thuộc mẫu đàn ông của sự nghiệp! Nhưng hắn đã kết hôn, xem thân phận của mình, cũng không nên quá suồng sã.Vậy Vu tiểu thư thì sao?Tìm kiếm trong đám người, phát hiện Vu tiểu thư đang ngồi nói chuyện cùng một người phụ nữ dịu dàng bên cạnh.Ban đầu, Bạch Ngưng còn có thể nhìn xem quần áo có vừa người với vị phu nhân này không, dáng người vị tiểu thư kia có được hay không, người đàn ông nào vừa đẹp trai vừa có tiền. Sau đó, khi có người khiêu vũ, có người ngẫu hứng biểu diễn, cô cũng thấy vui vẻ, nhưng càng về sau xem nhiều cũng thấy nhàm.Nhìn sang Ngôn Lạc Quân thì đã thấy anh ta ngồi xuống hàn huyên vui vẻ cùng mấy kẻ giày Tây khác, có vẻ chưa muốn đi.Nhìn đồng hồ, mới hơn mười giờ. . . . . . Cuộc party này có lẽ phải kéo dài cả đêm, chẳng lẽ hắn chuẩn bị ở chỗ này cả đêm sao.Cho đến khi cô đã ngáp liên tục thì ánh mắt lại nhìn thấy một bóng người thoáng qua, cô không tin vào mắt mình nữa. Không ngờ lại thấy được người đàn ông đẹp trai nhất giới giải trí – Tạ Đình!Trời ạ, là Tạ Đình! Nếu như nhìn thấy ở chỗ khác có lẽ cô còn cảm thấy là mình nhìn lầm. Nhưng ở tại nơi này, tuyệt đối là chính xác. Chủ nhân bữa tiệc này dường như có quen biết một số nhân vật trong giới giải trí. Ví dụ như vị đạo diễn vừa rồi, còn có cô gái nhỏ tên Ngô Hàm kia. Cho nên, vị khách đang ngồi kia chắc chắn là Tạ Đình.Tạ Đình, tuy cô không phải fan cuồng, nhưng nhìn thấy người đàn ông đẹp trai nhất trong suy nghĩ, chạy tới liếc mắt nhìn một cái cũng thỏa mãn rồi. Nhìn xem trong thực tế anh ta có đẹp trai giống như trên tivi hay không.Vì vậy, cô đứng lên sửa sang lại quần áo, cũng làm bộ làm tịch bưng một ly rượu đỏ lắc lắc.Tạ Đình, Tạ Đình. . . . . . Trên mặt mang theo nụ cười, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Tạ Đình.“Sư muội, sao gặp nhau mà không lên tiếng chào hỏi một câu.” Một giọng nói truyền đến, Bạch Ngưng quay đầu lại, thấy một. . . . . . nữ ngôi sao ra mắt đã nhiều năm, nhưng vẫn luôn không hot lắm, cô đã quên tên rồi.“A, sư tỷ, giờ mới nhìn thấy chị!” Bạch Ngưng cười nói.Ngôi sao kia đi tới, cùng cô uống một ngụm rượu, nói: “Tôi nói này, còn tưởng rằng sư muội gả cho Ngôn tiên sinh sẽ càng ngày càng hot, không muốn nhận sư tỷ tôi đây nữa chứ!”Lời này của cô ta có chút không xuôi tai, Bạch Ngưng chỉ cười cười, không trả lời.Ngôi sao kia lại nói: ” Mấy ngày trước tôi có đọc phải một số tạp chí bát quái linh tinh, đang định gọi điện thoại an ủi cô. Hôm nay thấy cô vui vẻ như vậy, yôi cũng yên lòng. Tôi biết ngay, Chu tiểu thư Vu tiểu thư gì gì đó, đều không phải là đối thủ của cô, sinh con gái thì sao, mẹ chồng không vui thì sao nào, cũng chẳng có cái gì có thể làm khó cô!”“Đúng vậy, Lạc Quân cũng an ủi tôi như vậy, tôi có thể thắng được nhiều tiền bối như vậy, tài năng nổi bật giữa đám người cũ mới, chút bát quái nhỏ nhoi này tôi sợ cái gì? Mẹ chồng muốn bồng cháu … nhưng lạc quân cũng nói, chờ mấy ngày nữa chúng tôi nỗ lực sinh cháu trai cho bà ôm là được rồi! Ngược lại sư tỷ à, đừng lúc nào cũng ầm ĩ đòi chia tay… tôi còn chờ rượu mừng của chị!”Lời này vừa nói ra, người phụ nữ đối diện giận đến đổi cả sắc mặt, cười cũng không nén được giận.Bạch Ngưng nhanh chóng nói: “Sư tỷ, chị cứ tự nhiên, tôi qua bên kia một lát.” Nói xong, nhanh chóng xoay người, lấy tư thái chiến thắng chạy trốn.Ai da, cãi nhau là điểm yếu của cô.Đi được vài bước, lại không nhìn thấy Tạ Đình đâu cả!Anh ta đi đâu mất rồi? Bạch Ngưng vội vàng xoay người tìm kiếm trong đám người nhưng vẫn không tìm được.
Bình luận
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1