chương 3/ 6

-------------o0o------------

3 tháng sau …

Ba tháng đã trôi qua, ba tháng mà cô học làm tiểu thư, từ một cô gái bình thường như bao người khác bỗng trở thành thiên kim tiểu thư bị bao người dòm ngó … đây chẳng phải là “Vịt hóa thiên nga” sao ?

Anh Thư và Gia Bảo cũng đã biết cô là Đại tiểu thư Hàn gia nên đã rất vui mừng cho cô, cô có thể cùng họ đi bar, thoải mái đạp quá [-ác quỷ hiện hồn-] …

------

Kem đánh răng P/s: Bar do bác của Anh Thư quản lí :v

------ 

Sau bữa tiệc ngày hôm ấy, hình ảnh tiểu thư của Hàn Gia được in lên trang nhất … Ngồi nhâm nhi ly café trong tay nhìn bài báo , Mạc Phong cười nhếch môi, đã đến lúc anh ra tay với “Phu Nhân” tương lai của anh rồi !!!

----

Một buổi sáng như bao mọi ngày, cô cùng cha mẹ ngồi ăn sáng …

- Thiên Băng con đã lớn, cần kế nghiệp gia tộc, con phải có một tấm chồng ấy nhỉ !?

Mẹ cô nháy mắt với cha cô, hình như hai người họ đang có âm mưu thì phải.

- Chúng ta đã tìm được một người rất hợp với con, mai họ sẽ đến … con cần chuẩn bị mọi thứ !

Cha cô ôn tồn đáp lại. Bữa ăn sáng hôm nay, thực sự là cô nuốt vào không nổi đành phải nhịn … phải nhịn … nhịn cho đến khi nào gặp tên chết bầm đó, cô phải nệm cho hắn một trận nhưng mà trước hết cô phải trốn đã … trốn đã khỏi mắc công gặp tên đó, đánh hắn làm hao tổn sức lực của cô … [-thế thì khỏi đánh đi bà nội-]

Cô chạy lên phòng bắt đầu kế hoạch trốn thoái khoải tên hôn phu chết bầm của mình. Chạy lên phòng, cô vớ ngay vài bộ đồ, điện thoại, … đương nhiên là không quên cầm theo tiền với thẻ tín dụng í nhỉ ! Haizz … sắp xếp đồ cho cuộc hành trình chạy trốn quả là thật mệt mỏi a ! Nhưng mà trước tiên phải ngủ để lấy lại sức đã, cô nhảy xuống giường và ngủ một hơi tới tối.

Lờ mờ cuối cùng cũng đến 5 giờ, cô lồm cồm, bò dậy khỏi giường, mặc một bộ đồ hợp lí nhất có thể. Cô quan sát ngoài sân. Hình như hơi nhiều vệ sĩ thì phải … A … cái cây … cái cây chính là nơi thực hiện kế hoạch đầu tiên … kế bên cái cây là … là … là … chính là cửa sau – nơi ít vệ sĩ nhất. Vội vã nhảy xuống lan can, cô vội vã chạy đến cái cây và núp sau đó, cuối cùng là chạy đến cửa sau và trốn thoát. Haha … đời không như là mơ, sau khi trốn thoát thành công, tự nhiên ở đâu trên trời rớt xuống, cô va phải một tên du côn. Ấy chết, tên đó to ca hơn cô, lỡ hắn giỏi võ hơn cô thì sao !?

- Chào cô em, tối nay đi chơi với bọn anh được không ?

Tên cầm đầu lên tiếng làm cả bọn cười, cô tức nhưng cô phải nhịn … phải nhịn.

- Xin lỗi, nhưng tôi không rảnh ! Gái trên đời này thiếu gì ạ ? Biến đi, các chú đang làm hỏng việc của tôi đấy !

Cô bất giác lên tiếng sau cuộc khủng hoảng “RUN”.

- A ha, con nhỏ này lắm mồm nhỉ ? Tụi bay, bắt nó về cho tao …

Tên cầm đầu lên tiếng, sau đó cả bọn lần lượt xong lên. Cô tung cước, đá tên này, thụt vào bụng tên kia, bây giờ nơi đây trở thành “Chiến Trường Khóc Liệt” a ! Đâu đó nơi kia, sau cái cây, Mạc Phong nhìn “Chiến Trường” mà cảm thấy hứng thú với cô vợ mình a ! Đằng này, đành phải dạy dỗ lại vợ rồi …

- Xin lỗi, tôi không tiếp !

Nói rồi cô quay đầu đi nhưng … chợt có kẻ đánh lén … cô ngất đi … cô mơ màng thấy một tên cao to đến bế cô đi, hắn thì thầm vào tai cô nhưng cô nghe không rõ, cô lại phải đành chìm vào giấc mơ cùng chơi với “Tiên Nữ” nữa rồi !

Sáng hôm sau …

- Um … đây là đâu ? Á … chết tiệt … lại trở về nhà, xem ra đành phải gặp tên chết bầm đó rồi !

Làm VSCN xong, cô bước xuống nhà, thấy cha mẹ cô cùng với một tên con trai ở phòng khách đợi sẵn.

- Băng Nhi, lại đây ngồi, ta có chuyện muốn nói !

Giọng cha cô ôn tồn vang lên.

- Vâng ạ !

Cô bước tới ghế ngồi, không quen chào tên con trai đang ngồi ở trước mặt cô.

- Đây là Lãnh Mạc Phong – Tổng giám đốc Tập đoàn The Star, cũng là vị hôn phu của con !

- Cha mẹ à ! Nhưng con không muốn lấy chồng !

- Băng Nhi !

Cha cô giận dữ quát.

- Không sao đâu hai bác, cháu sẽ chăm sóc và dạy dỗ cô ấy thật tốt !

- Có cháu ở với nó, ta rất yên tâm ! Con lên phòng dọn đồ nhanh …

- Vâng ạ !

Cô hậm hực bước lên phòng dọn đồ để lại bọn họ đang bàn chuyện hôn sự. Dọn đồ xong, cô cùng Mạc Phong chào ba mẹ, tiến đến biệt thự hắc ám của Mạc Phong.

Trên xe bầu không khi rất im lặng a ! Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, bất giác lại tự hỏi sao bầu trời hôm nay đẹp đến ! Còn anh thì chỉ chú trọng vài cái Ai Pát mà làm việc, lâu lâu lại liếc mắt nhìn Thiên Băng. Đến biệt thự, cô và anh bước xuống xe, toàn bộ người làm trong biệt thự đều nhìn cô – người phụ nữ đầu tiên mà Đại Boss nhà họ đưa về, thật ngưỡng mộ a !

- Cô ấy là thiếu phu của các người ! Từ đây về sau, lệnh của cô ấy chính là lệnh của tôi. Người nào không nghe lời Đuổi !

-Vâng ! Thưa thiếu gia ! 

Anh hài lòng với kết quả đạt được, vội vội vàng vàng dẫn cô lên phòng. Căn phòng được trang trí chủ đạo với tông màu đen trắng … cơ mà … khoan khoan … có mùi sát khí :v

- Cô sẽ ở chung phòng với tôi !

- Không đời nào !

- Thế thì ra đường mà ngủ nhé !

Cô đành ngậm ngùi chịu mùi đau khổ. Nhưng cô đâu nào biết, lời nói ẩn ý của anh đầy chất sủng nịnh và yêu thương, hình như là anh thích cô vợ của mình rồi a !



-------------o0o------------ 

Bình luận





Chi tiết truyện