chương 2/ 16

Dây thần kinh lý trí trong não Tùy Dịch bị lời nói của anh đẹp trai chém cái phựt. Anh anh nói cái gì cơ?

Em gái, em có nhu cầu mua băng vệ sinh không…

Tùy Dịch thở hổn hển, cắn môi dưới tức giận nói: “Tôi, là, nam!”

Nghe vậy, anh đẹp trai liền cúi xuống dán sát vào mặt Tùy Dịch, nhìn lâu đến nỗi Tùy Dịch phát ngượng mới áy náy nói: “A, thật ngại quá, anh bị cận thị nhẹ. Vậy cậu bạn nhỏ à, anh có thể gặp mẹ em được không? ” Anh ngồi xổm xuống, cười nói với cậu.

!!!!!!!! Đậu xanh rau má á á á! Cậu bạn nhỏ? Anh gọi ai là cậu bạn nhỏ? Ai? Cao to thì giỏi lắm chắc? Anh đang làm lãng phí dấu chấm than của ông đây có biết không… Hơn nữa, ông cũng không lùn! Mẹ ông nói đàn ông 30 tuổi mới hết phát triển đó anh có biết không hả hả hả!

“Tôi đã 26 rồi!” Tùy Dịch hét to vào mặt anh đẹp trai, hét xong mới phát hiện mình phải ngẩng đầu rất cao mới có thể nhìn thẳng vào người kia. Một đoạn đối thoại xa xưa đột nhiên nhảy ra trong não cậu ___

Bạn nhỏ Tùy Dịch: “Mẹ ơi mẹ ơi, tại sao con nhà người ta đều cao hơn con vậy, ngay cả Tiểu Hoa lớp bên cạnh cũng thế…”

Mẹ Tùy: “Con ngoan, con gái con đứa lớn lên mà cao quá thì không ai thèm lấy đâu.” Lừa gạt trẻ con!

Bạn nhỏ Tùy Dịch: “Nhưng ba cũng có cao đâu…”

Mẹ Tùy: “Vì ba mẹ yêu nhau thật lòng chứ sao.” Lừa gạt trẻ con +1!

Bạn nhỏ Tùy Dịch: “Con có thể cao hơn nữa không?”

Mẹ Tùy: “Bé Dịch muốn làm hot girl mà, cao thì chẳng đáng yêu tí nào.” Lừa gạt trẻ con + 2…

Bạn nhỏ Tùy Dịch: “Ưm, con muốn làm hot girl! Con không cần cao thêm đâu!”

… Tùy Dịch hiện tại vạn phần hối hận – có bán gan bán thận cậu cũng muốn cao thêm 10 cm nữa. Cao ráo mà đứng cạnh mỹ nữ mới là trời sinh một đôi mà huhuhu… Mẹ cao 1m64, ba 1m72, mình vừa tròn 1m7, xem ra cũng hợp lý lắm chứ…

“Hai mươi sáu? Không ngờ đấy.” Anh đẹp trai xoa xoa đầu Tùy Dịch: “Anh 24, liệu có phải gọi em một tiếng anh không?”

Nghe giọng điệu như dỗ trẻ con ấy thì Tùy Dịch biết – anh đẹp trai không tin mình. Cậu đẩy tay anh ra, rầm một tiếng đóng cửa lại.



[Ghét nhất là nhân viên tiếp thị! Anh ta không biết mang não đi làm việc sao?]

Các chị em dịu dàng săn sóc trên weibo lập tức xúm vào vuốt lông* cậu.

*: an ủi.

[Thiên Hạ Đại Đồng]: Xoa xoa bé ngốc, sưng ở đâu?

[Công Đức Vô Lượng]: Bé ngốc, có chuyện gì vậy? Ôm một cái nào, đừng khóc nữa a~

Tùy Dịch nhìn lời an ủi dồn dập của hội chị em, tâm tình cũng tốt hơn, nhấn reply__

[Năm Mới Không Ăn Trứng]: ●△● Có người bắt nạt em, nói em lớn lên quá lùn!

[Thiên Hạ Đại Đồng]: Cưng ơi, đã bảo em đừng dùng emo này nữa mà… Quá tà môn, hai trái một cây!

[Công Đức Vô Lượng]: (-.-) Cưng có lớn cũng không đè người ta được đâu…

[Năm Mới Không Ăn Trứng ]: ≥△≤ Em không muốn bị đè!

[Thiên Hạ Đại Đồng]: ha, ngạo kiều kìa.

[Công Đức Vô Lượng]: ha, xù lông kìa.

Tùy Dịch nói thêm vài câu nữa rồi log out, không kịp thấy mes cuối của hai người chị em sáng suốt kia__

[Thiên Hạ Đại Đồng]: Xem ra cưng sắp bị đè rồi.

[Công Đức Vô Lượng]: Đời xử nam sắp kết thúc rồi ha~

Bình luận





Chi tiết truyện