chương 1/ 16

Tùy Dịch cực ghét nhân viên tiếp thị, ghét từ bé luôn.

Cậu ghét đám nhân viên tiếp thị tươi cười đon đả nói với mẹ cậu: “Chị à, con gái chị đáng yêu quá đi, mai sau lớn lên con bé nhất định sẽ xinh đẹp y như mẹ nó. Chị có muốn dùng thử sản phẩm ABC của chúng em không, đảm bảo chất lượng tuyệt hảo, hơn nữa còn vô cùng thích hợp với chị bla blo ble…”

Sự phản cảm đó không phải là không có lý do – trong mắt Tùy Dịch, họ chỉ biết làm mọi cách để bán được sản phẩm, ngay cả nồi cơm điện cũng phải nói là hàng gắn kim cương, dưa chuột thái lát cũng là hàng nhập khẩu… Thậm chí còn có người từng dụ dỗ cậu mua một bộ đồ giả gái full set– Tùy Dịch lúc đó tức phát khóc, chẳng lẽ nhìn tôi giống biến thái đến thế sao!



Tùy Dịch là một con người bé nhỏ sống trong một căn nhà bé nhỏ trong một khu chung cư bé nhỏ ở một cái xóm bé nhỏ… Cậu không mua nổi nhà riêng – cậu chỉ là một người làm công ăn lương nho nhỏ ở một công ty nho nhỏ mà thôi – mà điều này đồng nghĩa với không bạn gái, không bạn gái nghĩa là độc thân, độc thân nghĩa là chỉ có thể lang thang trên mạng tìm bạn gái, lang thang trên mạng tìm bạn gái nghĩa là khả năng đụng độ hủ nữ gì đó rất cao, mà khả năng đụng độ hủ nữ gì đó rất cao nghĩa là Tùy Dịch đáng thương đã sớm bị bẻ cong rồi… Mà bẻ cong thì sao? Chỉ trách chính cậu không có định lực…. Cũng không thể hại một đời con gái nhà người ta chứ? Mà chị em hủ nữ từ sau khi biết cậu là nam, lại càng dạy dỗ cậu thêm tỉ mỉ cẩn thận, nào là làm sao quyến rũ được tiểu công, hóa thân thành dụ thụ bla blo ble… ORZ.

Tùy Dịch là xử nam, mỗi lần đi gặp mặt, cậu đều nhấn mạnh điểm này, mong sẽ tăng điểm trong mắt phụ nữ. Nhưng ai ngờ phụ nữ thời nay chẳng buồn quan tâm đến cái đó – Anh còn zin thì sao? Ai biết anh có còn thật không? Ai quan tâm anh có còn hay không? Anh nghĩ là zin thì IQ cao lắm chắc?…

Bởi vậy, mỗi lần Tùy Dịch nói như thế đều bị đối phương khinh bỉ một phen: “Thế nghĩa là cậu không có kinh nghiệm à? Không biết chỗ đó to nhỏ thế nào nhỉ…. Đã hôn chưa?”

Bạn nhỏ Tùy Dịch vô tội lắc đầu, nhìn cô gái có đôi môi đỏ mọng đang uống cà phê đối diện mình.

“Có nhà có xe không?”

Tùy Dịch tiếp tục lắc đầu.

Cô gái chép miệng một tiếng, kêu phục vụ tính tiền, rồi kiêu hãnh nện giày cao gót bỏ đi.

Từ đó về sau, Tùy Dịch liền ghét đi gặp mặt! Ông đây thà thích đàn ông còn hơn là chơi với phụ nữ! Ông chán ghét phụ nữ các người! Các người khi dễ ông! Không có kinh nghiệm thì sao chứ… Con gái con đứa không biết xấu hổ gì cả!

Tùy Dịch ôm gối khóc lóc chửi rủa cả một buổi chiều, thề sẽ không bao giờ đến gần phụ nữ nữa!



Cho đến một ngày đẹp trời nào đó, một anh đẹp trai tới gõ cửa nhà Tùy Dịch.

Hôm đó chủ thuê nhà mang con cưng đi ăn chực nơi khác, Tùy Dịch đang sung sướng hát không có chủ nhà thì sẽ không có nước Trung Quốc mới, Bát Lộ quân vĩ đại hãy tiêu diệt sạch địa chủ cho thuê nhà, là lá la~~~ Đang rền rĩ thì tiếng đập cửa bỗng vang lên – đứng ngoài cửa là một anh chàng đẹp trai đang tươi cười. Bạn nhỏ Tùy Dịch lập tức thẹn thùng – ôi chao là cực phẩm, đẹp trai chói mù mắt luôn rồi, không cám dỗ thì đúng là phí của trời! Đang định mở miệng hỏi tên, chợt nghe đối phương mỉm cười hỏi cậu:

“Em gái, em có nhu cầu mua băng vệ sinh không?

Bình luận





Chi tiết truyện