chương 14/ 17

Trong suốt mười giây dài nhất đời Hannibal, Mercedes không động đậy.

Rồi bà bỏ súng xuống, chạy nhanh xuống dốc về hướng Hannibal.

- Brit ơi, bà kêu, Brit con yêu, con đang ở đâu vậy? Con khỏe chứ?

Bà không còn giả vờ không biết tiếng Anh nữa.

Hannibal đứng dậy.

- Dạ có, anh Brit khỏe, Hannibal trả lời. Cháu xin lỗi vì đã lừa bác như vậy, nhưng anh Brit cần bác giúp. Tất cả tụi cháu cần bác cứu giúp!

Mercedes đứng lại cách Hannibal vài mét. Trong suốt khoảng mười giây nữa ,bà nhìn chằm chằm Hannibal. Cuối cùng nét mặt bà dịu lại.

- Nhanh lên, bà nói. Cậu lên hang đi, kể cho tôi nghe chuyện gì đã xảy ra.

Để hai con lừa gặm lá cây thỏa thích, Hannibal đi theo Mercedes lên khe nứt trong vách đá.

- Dusty đâu?

Bà lượm cây súng lên, thận trọng nhìn về hướng chân núi.

- Bác đừng bận tâm đến hắn, Hannibal khẳng định.

Rồi thám tử trưởng kể lại những gì xảy ra trong chỗ trốn của Brit.

- Anh Brit trói hắn rất chặt, Hannibal kết luận.

Bà gật đầu nhẹ nhõm, bật khóa an toàn cây súng.

- Tôi hết sức lo lắng cho Brit và Tom, chồng tôi. Tối hôm qua tôi tìm ra cái hang này, với đống đồ của hai cha con bên trong. Nhưng không thấy dấu chân ngựa mới, nên không biết hai cha con đi đâu.

Hannibal giải thích với bà rằng cha của Brit đã đi tìm mua thuốc nổ để vào chỗ giấu kho báu Pancho Villa và vài ngày nữa mới về.

- Bác làm thế nào mà tìm ra được cây súng của Dusty vậy? Hannibal hỏi.

- Con burro của tôi bỏ đi trong đêm khuya, khi tôi ngủ, Mercedes nói. Sáng nay tôi đi tìm nó. Tôi không thấy con lừa, nhưng tìm được cây súng này dưới bụi xương rồng. Trên báng súng có khắc hai chữ cái tên của Dusty. Do không thấy hắn đâu, nên tôi sợ cái bẫy nào đó. Tôi tưởng hắn núp đâu đó với một cây súng khác, hay với con dao mà hắn hay cất trong ủng. Thế là tôi nhanh chân trở lại đây. Ít nhất, từ đây, tôi có thể thấy hắn đến.

Hannibal mỉm cười. Dusty không hề đang núp trong khi Mercedes tìm thấy cây súng. Mà hắn đang bị Brit trói chặt. Mercedes chỉ hụt vụ chạm mặt có vài phút…

- Làm thế nào cậu đoán ra tôi là mẹ của Brit? Cậu chưa hề nghe tôi nói tiếng nào khác ngoài tiếng Tây Ban Nha mà. Và trong bộ đồ này, trông tôi đâu giống người Mĩ.

Người phụ nữ kéo khăn đầu xuống, rồi tháo bô tóc giả với hai bím tóc ra. Sau khi nhét hết vào túi, bà dùng ngón tay chải sơ mái tóc vàng.

- Thật ra chỉ là linh cảm, linh tính thôi, Hannibal giải thích. Nhưng lại chính xác. Nhưng cháu vẫn có vài chi tiết làm cơ sở. Khi bác nói chuyện với cháu bên đống lửa trại đêm hôm đó, đồng hồ bị tuột khỏi tay bác, rồi lúc bác cãi lại, cháu đã nhìn thấy khúc da trắng hơn… Hannibal nói thêm rồi chìa cổ tay trái của mình ra.

Da Hannibal ăn nắng và sậm đi rất nhiều trong suốt chuyến đi. Thám tử trưởng tháo đồng hồ đeo tay ra, để lộ dải da trắng ở cổ tay mà ánh nắng không đến được.

- Phần lớn người Mê-hi-cô có màu da sậm, Hannibal nói tiếp. Nhưng cho dù họ có bị rám nắng thêm ,thì họ cũng không có được một dải da trắng ngà dưới đồng hồ đeo tay!

- Bà gật đầu.

- Cậu rất khôn… y như Brit con trai tôi.

- Không chỉ có mình cháu thắc mắc. Bạn Bob của cháu cũng để ý một chuyện. Kính sát tròng. Đôi lúc các diễn viên điện ảnh dùng kính sát tròng để đổi màu mắt. Thế là cháu nghi hai điều về bác. Có thể màu sậm nước da của bác không tự nhiên. Và có thể bác cũng không có đôi mắt nâu sậm của người Mê-hi-cô.

- Không , cậu nói đúng. (Bà cúi đầu xuồng và tháo hai kính sát tròng ra.) Mắt tôi và mắt Brit có cùng màu.

Bà lại ngẩng đầu lên cho Hannibal xem đôi mắt xanh. Hannibal nở một nụ cười hài lòng. Bà cất kính sát tròng vào hộp nhựa, rồi nhét vào túi váy.

- Ngoài ra cháu từng nghe bác nói tiếng Anh, Hannibal nhắc lại. Mặc dù cháu đã không nhận ra giọng bác khi nói tiếng Tây Ban Nha, cháu xin thú nhận. Bác đã gọi điện thoại đến trang trại để kêu cháu ra gặp bác phía bên kia hồ.

Mẹ của Brit đưa tay để bắt tay Hannibal.

- Tôi xin lỗi. Chú Ascencion đã nói với tôi rằng như vậy là ngốc nghếch. Nhưng tôi không ngờ cái hồ kia nguy hiểm đến thế. Tôi không hề có ý ám hại cậu. Tôi chỉ muốn làm cho cậu sợ thôi…

- Để ngăn cản Blondie dẫn cháu đến đây.

Bà gật đầu.

- Tôi quá khiếp sợ. Tôi biết rằng Dusty giết mất Tom và Brit nếu tìm ra. Hắn dám làm tất cả để chiếm được đống tiền peso kia. (Bà im lặng một hồi.) Tôi quá hoảng sợ đến nỗi tôi đã làm những chuyện ngu ngốc khác nữa. Trả tiền cho gã du côn Mê-hi-cô để ngăn không cho các cậu lên xe đò. Rồi thử trộm Blondie đêm hôm đó. Lẽ ra tôi phải đoán rằng nó sẽ không để tôi đến gần nó.

Bà ra lục lạo sau một tảng đá, rồi trở vào với một bộ đàm trong tay. Bà đeo súng lên vai.

- Bây giờ tôi xin cậu hãy dẫn tôi đến cái hang của Brit, bà nói với Hannibal. Tôi nóng lòng muốn gặp con.

- Gần đây bác có liên lạc được với bác Ascencion không ạ? Hannibal hỏi trên đường đi.

- Vậy cậu không biết chuyện này à?

- Ờ, dạ thưa bác Mercedes… Hannibal mỉm cười nói. Cháu xin lỗi, cháu không biết tên thật của bác.

- Tên tôi là Grace. Grace tiếng Tây Ban Nha là merced, bà giải thích. Tên tôi là Grace Douglas. Nhưng nếu thích, thì cứ tiếp tục gọi tôi là Mercedes.

- Đồng ý, thưa bác Mercedes, Hannibal kể tiếp. Cháu biết bác Ascencion có một bộ đàm. Cháu sửa giúp bác Ascencion ở trang trại. Và Bob đã nhìn thấy bộ đàm của bác trên con lừa, đêm hôm bác đến nói chuyện với tụi cháu.

Mercedes lắc đầu, vẻ mặt lo lắng:

- Tôi đã liên tục cố gắng liên lạc với chú Ascencion sáng nay. Nhưng không có ai trả lời. Tôi đã liên lạc được với chú Ascencion một đêm, trong khi đi, khu ấy chú Ascencion chỉ cách tôi một ngày đi ngựa. Lẽ ra giờ này chú Ascencion đã phải bắt kịp tôi rồi, trừ phi… (bà hoảng sợ, phân vân.) Trừ phi bị Dusty phát hiện và giết mất.

- Dusty biết rằng bác Ascencion đang đi theo hắn à?

- Chắc là hắn phải nghi. Chính vì vậy mà hắn viện cớ con ngựa bị cà nhắc để quay lui và rình Ascencion. Nếu thấy một người phụ nữ Mê-hi-cô cưỡi lừa, thì Dusty đã không nghi. Nhưng nếu bắt gặp chú Ascencion ở vùng núi này, chắc chắn hắn sẽ giết. (bà lưỡng lự). Và có thể đã giết rồi.

- Thưa bác Mercedes, Hannibal nói và đặt tay lên vai bà để trấn an. Không nên lo lắng nhiều quá cho bác Ascencion. Cháu biết Dusty rất khôn. Nhưng bác Ascencion giỏi lắm.

- Đúng, Mercedes gật đầu hi vọng. Đúng vậy.

Trong khi bước đi thật nhanh, Hannibal hỏi mẹ Brit tại sao bà nghi ngờ rằng Dusty âm mưu lợi dụng con trai bà để tìm ra hang động của Pancho Villa.

Bà giải thích rằng bà vẫn giữ liên lạc chặt chẽ với Brit; bà gửi băng cassette cho con trai đến ngôi làng phía bên kia núi và nhận được hồi âm của con tại Los Angeles. Nên bà biết hết câu chuyện về con lừa Blondie bị mù và Brit đã thực hiện một cuộc hành trình dài với Blondie về trang trại của Dusty để tìm bác sĩ thú y. Brit còn báo trước cho mẹ rằng rất có thể Dusty sẽ dùng con lừa nhỏ để tìm lại hai cha con trên núi.

Rồi bà đã nhận được thư Ascencion báo rằng Dusty định đi Los Angeles. Ascencion có gửi kèm bản sao cuộc thi ô chữ mà Dusty cho in. Cho dù không hiểu ý nghĩa cuộc thi, nhưng Ascencion đã nghi rằng Dusty đang âm mưu một vụ gì đó.

- Tôi đã không hiểu ra ngay tất cả, Mercedes nói tiếp. Thế là tôi theo dõi cửa hàng, nơi nhận những câu trả lời cuộc thi. Dusty đã nhanh chóng đến lấy thư, ngày hôm sau, tôi đã toan đột nhập vào cửa hàng. Nhưng chuông báo động reo lên buộc tôi phải đi.

Sau đó, bà theo dõi Dusty và biết được hắn ở đâu. Thậm chí bà đã đi theo hắn đến Thiên Đường Đồ Cổ. Khi chạy chậm qua đó, bà thấy Dusty đang đứng nói chuyện với Hannibal ngay cổng. Sau khi đậu xe ở chỗ khuất, bà lén lút trở lại Thiên Đường Đồ Cổ.

- Tôi đã nghe các cậu nói chuyện với nhau, Mercedes kể. Và điều làm tôi để ý ngay là giọng nói của cậu. Giống y giọng Brit.

Dần dần, Mercedes đã ráp nối các yếu tố lại với nhau. Bà giả làm người phụ nữ Mê-hi-cô và đi theo Hannibal, Peter và Bob cho đến Lareto.

- Tôi đã thấy Dusty chở các cậu trên xe jeep. Rồi tôi thuê một phòng trong ngôi làng phía bên kia hồ, liên lạc lại với chú Ascencion. Tôi rình các cậu trong rừng. Và khi thấy Blondie có tình cảm ngay với cậu, thì tôi đã dễ dàng đoán ra phần còn lại.

Mercedes im ắng một hồi.

- Cháu xin phép hỏi bác một hai câu hỏi được không ạ? Hannibal hỏi.

- Nói đi.

- Làm thế nào bác quen được với bác Ascencion? Và chuyện gì đã xảy ra giữa bác và Dusty để…

- Để chúng tôi thù nhau đến mức đó hả?

- Dạ đúng.

- Chuyện rất xưa, Mercedes giải thích. Mẹ tôi chết khi tôi còn nhỏ. Cha tôi là kĩ sư mỏ và làm việc cho một công ty Mê-hi-cô. Tôi lớn lên ở Mê-hi-cô. Chính chú Ascencion đã lo cho tôi khi tôi nhỏ và ba phải ra mỏ làm việc. Thời đó, chú Ascencion là chủ của cả trang trại. Chú tự xoay sở một mình rất tốt, nuôi gia súc, ngựa, rồi Dusty đến…

- Và hắn lấy lại trang trại của ông, Hannibal nhớ lại giấy tờ thấy trong văn phòng làm việc của Dusty.

- Đúng. Giống như đa số các chủ trang trại, chú Ascencion thiếu nợ ngân hàng. Và Dusty đã mua lại hết những giấy nợ của chú ấy. Trước khi chú Ascencion kịp bán đủ gia súc để trả nợ, thì Dusty đã cầm hết mọi tài sản của chú. Tôi đã đưa vụ việc ra tòa để giúp chú. Nhưng Dusty quen biết rất nhiều. Cuối cùng chú Ascencion đã mất trang trại.

Hannibal nhìn thung lũng và dãy núi trước mặt. Hannibal hi vọng Mercedes lầm và Ascencion sắp xuất hiện.

Nhưng không thấy ông đâu.

Khi đó Hannibal đột nhiên cảm nhận một luồng khí nóng. Toàn cảnh xung quanh đột ngột thay đổi.

Trời nóng lên và tối lại.

Hannibal ngước mắt lên thấy một đám mây xám xịt chắn ngang bầu trời. Y như lần trước, cậu cảm thấy đất rung lên. Từ chỗ hiện đang đứng, Hannibal thấy được đỉnh núi. Một cột khói đen đang bay ra. Khói dày đặc hơn những cuộn khói trắng mà Hannibal đã nhìn thấy trước kia.

Hannibal đột nhiên hiểu ra và giận mình đã không đoán ra sự thật sớm hơn. Chính Peter cũng đã tự hỏi tại sao khói trắng không còn lại trên trời. Đó không phải là khói… mà là hơi khí.

- Đây là một núi lửa, Hannibal hoảng sợ tuyên bố.

Mercedes chụp lấy cánh tay Hannibal, buộc cậu dừng lại. Bà dùng tay che mắt nhìn ngọn núi.

- Đúng, Mercedes nói khẽ. Tôi không hề biết là ở Sierra Madre còn núi lửa hoạt động. Nhưng tôi từng thấy núi lửa ở Hawaii. Và núi lửa này sắp phun!

Bình luận





Chi tiết truyện