Ngày thứ hai, mặt trời lên dần dần, khí trời đầy nắng, Hạ Chi đấm đấm bả vai ê ẩm, đi ra doanh trướng, cũng may, mặc dù hôm qua tướng quân chưa tỉnh, nhưng không có bị sốt, hơn nữa, vết thương cũng không chảy máu, có lẽ tướng quân đã thoát một kiếp, lấy sức khỏe của tướng quân, tin tưởng rất nhanh là có thể khôi phục.
Mà lúc này, Minh Phong cũng từ doanh trướng khác đi ra, thấy Hạ Chi, gật đầu chào hỏi.
“Minh Phong công tử. . . . . .” Hạ Chi hé miệng, giống như thấy quái vật, Minh Phong ngạc nhiên, sờ sờ mặt của mình, có chút buồn bực, đột nhiên ánh mắt hắn mở thật to, như một cơn gió chạy ra ngoài.
Hạ Chi vẫn không khép miệng lại, trời ơi, hắn mới thấy gì, người kia thật sự là Minh Phong công tử sao?
Cách đó không xa, dọc theo một cái sông nhỏ, mặt nước được ánh sáng chiếu vào lấp lánh như có vô số ngôi sao, một mảnh lá rụng rơi vào trong nước, , một mảnh an tĩnh xinh đẹp, Minh Phong đến gần, mặt nước xanh, hắn cúi đầu, trên mặt nước xuất hiện một khuôn mặt của nam tử, sắc mặt tái xanh, tóc dựng lên, cặp mắt đầy tia máu, quầng mắt tím bầm.
Trời ơi, hình tượng đẹp trai ngời ngời của hắn. Lần này đều hỏng rồi, khó trách tên Hạ Chi kia lại có vẻ mặt như thấy quỷ, bộ dáng bây giờ của hắn thật sự cũng không khác quỷ là mấy. Ngồi xổm người xuống, hắn nâng ống tay áo, đem bàn tay để vào nước, hứng nước rửa mặt sạch sẽ, vuốt vuốt tóc, chỉ tại tối qua cả đêm không ngủ. Nhưng mà nghĩ tới hình ảnh vẻ mặt của Hạ Chi, hắn lại cảm thấy buồn bực không thôi.
“Tuuuuuu. . . . . .” Một hồi kèn thổi lên, Minh Phong giật mình. Đây là tiếng kèn xuất chiến, chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ chuẩn bị xuất chiến?
Hắn lập tức phi thân lên, nhanh chóng bay đến doanh trướng. Xuất chiến….quốc sư muốn làm gì?
Chờ hắn chạy về trong doanh thì đại quân đã lên đường được một lát, vì vậy hắn vội vàng đề khí nhảy tới, đá bụng ngựa, ngựa hí dài một tiếng, chạy ra ngoài.
Chiến trường, hai quân đối mặt, trống trận nổi lên bốn phía, gió thổi cuồn cuộn, Thư Tuấn ngồi trên lưng ngựa, gượng mặt lạnh lùng ngạo mạn nhìn về phía đối diện, hắn hếch mày lên, nhìn quân đội Thiên Trạch, nhìn nam tử bạch y như tuyết kia, Tiêu Thanh Hàn a Tiêu Thanh Hàn, ngay cả săn thú ngươi cũng chưa từng tham gia, sao có thể cầm quân đây.
Nếu như ngươi đã quyết định xuất chiến, như vậy, ngươi cũng chuẩn bị nhận lấy cái chết rồi.
Bất chợt, hắn cười khẽ một tiếng, một tay nắm dây cương, một tay cầm kiếm, chỉa về phía Tiêu Thanh Hàn, khóe miệng trào phúng “Tiêu Thanh Hàn, bản thái tử muốn nhìn xem, hôm nay không có Minh Phong ở đây, cuộc chiến này ngươi sẽ đánh thế nào, mau đầu hàng đi, nếu không ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của ngươi.” Hắn vừa nói vừa cười, cuối cùng cười ha ha, giống như Tiêu Thanh Hàn thật sự đã là một người chết.
Hắn muốn Tiêu Thanh Hàn chết, chỉ cần hắn chết, hoàng đế Thiên Trạch nhất định sẽ xuất binh tấn công Nhan quốc, hắn muốn tên nhị hoàng tử cướp ngôi vị hoàng đế của hắn kia còn có thể ngồi trên ngai vàng bao lâu.
thần sắc Tiêu Thanh Hàn bình tĩnh nhìn Thư Tuấn, bụi đất không ngừng nâng lên, mà trên người hắn lại không dính một hạt bụi.
Tự nhiên, trong mắt của hắn thoáng qua một tia thương hại, lại bị một mảnh ánh đỏ thay thế, dung nhan trong trẻo lạnh lùng mang đến một phần sạch sẽ trong chiến trường máu tanh, Tiêu Thanh Hàn, ai có thể tưởng tượng được, người thánh khiết thế lại dính máu tươi.
“Thư Tuấn thái tử, ngươi nghĩ thế sao?” Tiêu Thanh Hàn khẽ khép lại hai tròng mắt, chậm rãi mở ra, lông mi che đậy sự vô tình nơi đáy mắt.
“Nếu không, ngươi nghĩ thế nào? Ngay cả Huyền Vũ tướng quân của các ngươi bây giờ chẳng khác gì kẻ chết, ngươi cho rằng ngươi có thể thắng được bản thái tử sao?” Cao giọng châm chọc, hắn không tin, nam tử chưa bao giờ đánh giặc này có thể thắng một người từ nhỏ đã lĩnh binh xuất chiến như hắn. Có lẽ Tiêu Thanh Hàn thật sự có tài, có võ công tuyệt đỉnh, nhưng mang binh đánh giặc phải có chiến lược, phải có kinh nghiệm. Phải có thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Không phải dùng lý luận suông là có thể thắng.
“Ai nói Huyền Vũ tướng quân của chúng ta chết, hắn vẫn sống rất tốt.” Quân đội chia ra làm hai, Minh Phong giục ngựa đi ra.
Bình luận
- Chương 401
- Chương 400
- Chương 399
- Chương 398
- Chương 397
- Chương 387
- Chương 386
- Chương 385
- Chương 384
- Chương 383
- Chương 382
- Chương 381
- Chương 380
- Chương 379
- Chương 378
- Chương 377
- Chương 376
- Chương 375
- Chương 374
- Chương 373
- Chương 372
- Chương 371
- Chương 370
- Chương 369
- Chương 368
- Chương 367
- Chương 359
- Chương 358
- Chương 357
- Chương 356
- Chương 355
- Chương 354
- Chương 353
- Chương 352
- Chương 351
- Chương 350
- Chương 349
- Chương 348
- Chương 347
- Chương 346
- Chương 345
- Chương 344
- Chương 343
- Chương 342
- Chương 333
- Chương 332
- Chương 331
- Chương 330
- Chương 329
- Chương 328
- Chương 327
- Chương 326
- Chương 325
- Chương 324
- Chương 323
- Chương 322
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1