Hạ Nhàn nhìn dược liệu cũng sắp hết rồi. Mấy thứ như dược liệu, thuốc bổ …vv ở biên quan rất đắt, lại là thứ phẩm (là so với thuốc Ôn Uyển dùng). Khiến Hạ Nhàn cũng phải cảm thán, bạc chi ra thật khiến nàng đau lòng!
Trong khi Hạ Nhàn lo lắng phải ngưng thuốc một ngày thì dược liệu từ phủ quận chúa cũng được đưa tới. Vì vậy mỗi ngày Bạch Thế Niên lại tắm thuốc. Bây giờ không cần châm nhưng phải ngâm chân một canh giờ.
Có khổ sở nhưng chỗ tốt rất rõ ràng. Khuất đại phu nhìn vậy liền than thở: “Tướng quân căn cơ tốt, mới khỏi nhanh như vậy.”
Diệp Tuần không thèm liếc mắt, hừ hừ tỏ vẻ bất mãn: “Hắn căn cơ tốt cái gì? Đây chính là mệnh tốt. Nếu không cưới lão bà thần tài, ai có thể đốt tiền cho hắn như vậy. Ông nhìn đi, nhân sâm tổ yến lộc nhung làm cơm, lại còn ngày ngày dùng thuốc tắm, ông nói xem xa xỉ đến cỡ nào?” Biên quan thường xuyên thiếu y thiếu thuốc, một khi trận chiến nổi lên càng khiến dược liệu khan hiếm, đây còn dùng dược liệu để tắm. Nhưng hai nữ nhân kia rất ngoan cố, nói trắng ra Thế Niên muốn lấy dược liệu ra cho binh sĩ dùng, hai nàng sẽ đem dược liệu về kinh thành. Khiến Bạch Thế Niên và Diệp Tuần đều thấy rất buồn bực (Bạch Thế Niên đó chỉ là ngoài mặt, bên trong hắn rất huệ (lời nói kính trọng khi nhận ân huệ của người khác)). Nhưng hai nha hoàn quận chúa Ôn Uyển đưa tới đều dầu muối không vào, phản đối không có hiệu quả.
Bạch Thế Niên nghe vậy lập tức cười nói: “Đây là phúc khí của ta. Ngươi nói đúng không?” Vợ vì hắn như vậy, mặc dù đau lòng nhưng không thể phủ nhận nội tâm vô cùng vui mừng. Xem về sau còn có ai mỉa mai, chỉ có hâm mộ, ghen tỵ, hận đi!
Diệp Tuần bỗng chốc bị nghẹn họng.
Khuất đại phu nhìn Bạch Thế Niên nói: “Nếu dựa theo tốc độ này, tướng quân rất nhanh sẽ khỏi hẳn.” Vì một trận chiến này, người Mãn tổn thất hơn hai vạn tinh binh. Người Mãn muốn quy củ tiến cung nhưng hôm nay đâu còn như trước, thủ quân biên thành có hai lăm vạn, ngoài ra còn có năm vạn Kỵ Binh Doanh (đã mở rộng). Kỵ Binh Doanh là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, cho tới giờ, ở biên thành cũng chưa từng bại trận. Quân đội Mãn Thanh nhìn thấy họ cũng là nghe tiếng mà chạy. Cho nên sau lần bại trận này chỉ có vài trận chiến nhỏ, không có xuất binh với quy mô lớn.
Nếu Bạch Thế Niên rất nhanh khỏi hẳn thì sau lễ mừng năm mới là có thể đi nhận chức. Một khi Bạch Thế Niên thống lĩnh quân đội biên thành, Kỵ Binh Doanh có thể phối hợp hành động. Hậu phương cấp dưỡng không cần lo lắng. Đến lúc đó diệt không được Mãn Thanh Thát tử nhưng đủ để chúng không dám hung hăng lớn lối như trước.
Hạ Nhàn nghe Khuất đại phu nói cũng không có phản đối: “Lại dưỡng thêm nửa tháng là gần như khỏi hẳn rồi. Có điều tạm thời cũng không thể động võ.” Ý tứ của Hạ Nhàn là không động võ nhưng có thể động não. Thân là thống soái, lấy đại cục làm trọng, không phải để ngươi đi xông pha chiến đấu.
Bạch Thế Niên lộ vẻ vui mừng, hắn thật không nghĩ tới lại khỏi nhanh như vậy. Diệp Tuần thấy vậy bĩu môi: “Cũng không coi một chút vợ ngươi xài bao nhiêu tiền vốn.” Hao tốn dược liệu không cần nói, mấu chốt ở đây là nhân tài như vậy khó tìm. Đây đều là tinh anh hoàng gia bồi dưỡng ra được.
Ôn Uyển thấy Duệ ca nhi trong hai canh giờ đã học xong thiên tự văn, hơn nữa đọc làu làu, Ôn Uyển muốn khóc: “Cục cưng, con muốn ầm ĩ thành dạng nào chứ? Mẹ không muốn con là thiên tài, con đừng là thiên tài được không? Mẹ coi như đứa trẻ bình thường, nên vui đùa, vui vui vẻ vẻ được không.”
Duệ ca nhi nhìn Ôn Uyển như đang khóc tang, nghi ngờ vuốt vuốt gáy. Mẹ lảm nhảm như vậy thật quái dị. Người ta đều hi vọng con mình làm sao vượt trội, làm sao dương danh. Ước gì con trai là thần đồng. Tại sao mẹ bé lại không hi vọng con trai là thần đồng chứ?
Ôn Uyển dường như nhìn thấy nghi ngờ trong mắt Duệ ca nhi. Vuốt đầu Duệ ca nhi nhẹ giọng nói: “Cục cưng, sau này ở bên ngoài, ngoài mặt con nên biểu hiện thường thường. Đừng để người ta biết con rất yêu nghiệt. Được không? Nếu không mẹ lo con sẽ bị nguy hiểm. Cục cưng, làm thần đồng không có chỗ tốt nào cả. Thần đồng mặc dù có hào quang, khiến mọi người hâm mộ, nhưng làm thần đồng cũng rất cực khổ, rất mệt. Mẹ không hi vọng cục cưng là thần đồng, con và Tiểu Bảo chỉ cần không đần độn hơn những trẻ khác là được.”
Duệ ca nhi không hiểu: “Mẹ, có nguy hiểm gì?”
Ôn Uyển hôn một cái lên trán Duệ ca nhi: “Sau này con sẽ biết. Nhớ kỹ lời mẹ, đừng để người khác biết con lợi hại như vậy. Cục cưng, con chỉ cần tỏ ra không khác biệt lắm so với đệ đệ là được. Thật sự không được thì con đừng nói gì, giữ vững trầm mặc. Biết chưa?”
Duệ ca nhi gật đầu, mẹ còn cùng bé chơi trò thần bí. Nhưng không nên thể hiện suất sắc, giả trang bình thường. Cái này cũng không khó. Không biết giả biết mới khó, giả bộ không biết rất đơn giản.
Duệ ca nhi yêu cầu tăng thời gian học mỗi ngày. Ôn Uyển đảo mắt: “Con trai, mẹ đáp ứng mỗi ngày cho con học nhiều thêm một canh giờ, nhưng con phải đáp ứng một điều kiện của mẹ.”
Minh Duệ choáng, bé muốn học nhiều hơn lại phải có điều kiện: “Mẹ nói đi.”
Ôn Uyển hớn hở nói: “Con muốn học gì, mẹ sẽ tận lực thỏa mãn cho con. Nhưng mà chờ sau này em con hiểu chuyện, con phải dạy nó.” Mặc dù chẳng qua chỉ kém mấy phút nhưng nếu Minh Duệ dạy Minh Cẩn có một khái niệm tiên nhập vi chủ (người vào trước làm chủ). Đó chính là ca ca rất giỏi ta không so với hắn. Hơn nữa sau này khi nàng ra ngoài làm việc, Minh Cẩn cũng có Minh Duệ trông coi. Chuyện thật tốt.
Minh Duệ nhìn Minh Cẩn ở một bên, lại nhìn ánh mắt lấp lánh của Ôn Uyển, chỉ có thể thỏa hiệp: “Được. Đợi sau này đệ đệ hiểu chuyện, con sẽ dạy đệ ấy.”
Lúc này Ôn Uyển mới cầm thiên tự văn dạy Minh Duệ. Ôn Uyển dạy Minh Duệ biết chữ nhưng lại cự tuyệt dạy Minh Duệ viết chữ: “Con bây giờ còn nhỏ, tay còn chưa có lực, xương cốt cũng không đủ dài. Nếu bây giờ dùng bút viết chữ, sau này tay con sẽ bị dị dạng.” Thường xuyên cầm bút một tư thế, người lớn còn lưu lại dấu vết chứ đừng nói trẻ con xương cốt còn chưa phát triển.
Minh Duệ thấy thái độ của Ôn Uyển rất kiên quyết, mặc dù thấy Ôn Uyển chỉ nói quá lên nhưng không có biện pháp. Ai bảo trong phủ mẹ là lớn nhất! Không nghe cũng phải nghe.
Hiện không phải thời điểm Ôn Uyển bận rộn, nàng chuẩn bị sách nhi đồng cho Minh Cẩn. Ôn Uyển không biết đời trước dùng cái gì để dạy. Dù sao nàng muốn làm những gì chưa có. Tỷ như vẽ rắn, Ôn Uyển liền viết chuyện xưa nông phu và rắn. Đây là chuyện ngụ ngôn.
Ôn Uyển cũng không quản những thứ khác, nói chung là chuẩn bị đồ học vỡ lòng cho Cẩn ca nhi. Sau này theo bé đi học, lời ít ý nhiều, trẻ con rất thích, cũng nguyện ý học tập.
Trong đó cũng có nhiều chỗ Ôn Uyển không hiểu hoặc không biết nhiều, toàn bộ ghi lại sau đó đưa cho Tống Lạc Dương. Lão sư kiến thức nhiều, khẳng định biết nhiều hơn nàng!
Về những vấn đề của Ôn Uyển Tống Lạc Dương tất nhiên là biết gì nói hết. Cho dù không biết cũng đi hỏi người khác. Dĩ nhiên những vấn đề đơn giản như vậy lão Tống đều biết.
Ôn Uyển lúc này cảm thán sao mình không là nam tử. Nếu là nam có thể chiêu mộ mấy phụ tá hỗ trợ cho nàng. Chẳng qua Ôn Uyển lại muốn tự làm cho con trai. Tuy cực khổ một chút nhưng hoàn toàn đáng giá.
Ôn Uyển mang theo hai con trai tiến cung gặp hoàng đế. Liền bị hoàng đế hỏi chuyện này: “Con mấy ngày nay mỗi ngày đều cùng Tống Lạc Dương tham khảo chuyện xưa gì? Con làm cái này có lợi gì?” Tham khảo gì với Tống Lạc Dương hoàng đế đều biết. Chẳng qua không biết Ôn Uyển làm cái gì. Còn vẽ mấy động vật kia, muốn làm gì?
Ôn Uyển cười nói mình chuẩn bị sách vỡ lòng cho Minh Cẩn. Chờ xong liền cho Minh Duệ, Minh Cẩn dùng. Như vậy học được gấp rưỡi, bọn trẻ cũng không thấy khô khan.
Hoàng đế:…………
Hạ Nhàn ngủ đến nửa đêm, giật mình một cái nhảy dựng lên, vội vàng chạy đến phòng Bạch Thế Niên. Thấy Bạch Thế Niên cũng đã đứng dậy.
Bạch Thế Niên thấy Hạ Nhàn vào phòng mình thì kỳ quái nhìn nàng. Vì quá tín nhiệm nên không có ý nghĩ nữ nhân này muốn trèo lên giường mình trong đầu (nếu thật có ý nghĩ này đoán chừng Hạ Nhàn sẽ hành hung hắn một trận). Ý niệm trong đầu Bạch Thế Niên lúc này là chẳng nhẽ Hạ Nhàn cũng là cao thủ.
Bạch Thế Niên buồn bực, nếu Hạ Nhàn cũng là cao thủ hắn thật rất buồn bực. Cao thủ bên cạnh Ôn Uyển đến tột cùng là có bao nhiêu chứ?
Cao Sơn làm mấy động tác, trong mắt Bạch Thế Niên hiện lên hung quang. Hắn hiện tại còn đang dưỡng thương, thân thể chưa khỏe hẳn. Ít nhất cần dưỡng một tháng nữa mới hoàn toàn tốt. Cho nên hiện hắn không thể động võ.
Bạch Thế Niên không biết tin tức hắn không thể động võ là Hạ Ảnh cố ý tản ra ngoài. Vì ném mồi câu này ra ngoài mà những người đó đã mắc câu.
Vừa vào phòng, đèn trong phòng đã đốt sáng trưng. Sáu người đều che mặt, một thân hắc y. Sáu người đột nhiên thấy ánh sáng, mắt tất nhiên phải híp lại. Thấy Bạch Thế Niên đang ngồi cạnh bàn, đứng bên cạnh có một nữ hai nam (Cao Tần và Cao Sơn).
Bạch Thế Niên lạnh lùng hỏi: “Các ngươi là ai? Vì sao muốn giết ta?”
“Vấn đề này để đến đường hoàng tuyền mà hỏi đi.” Sáu người vọt lên.
Trong tay Hạ Nhàn không biết khi nào thì có thêm một thanh kiếm, sáu người kia võ công cũng không tầm thường nhưng kiếm khí của Hạ Nhàn sắc bén, cay độc, nhiều chiêu chí mạng. Không có chiêu thức thừa thải, kiếm phong xẹt qua như ánh sáng bạc, máu còn chưa phun ra người đã ngã xuống. Gọn gàng, lưu loát. Cho dù đám tử sĩ kia vây công một mình nàng, trường đao đều không chịu nổi trường kiếm linh hoạt của nàng cuốn lên.
Cao Sơn và Cao Tần vẫn đứng song song cạnh Bạch Thế Niên. Bọn họ biết Hạ Nhàn muốn khoe khoang một chút đây!
Bạch Thế Niên nhìn Hạ Nhàn xuất thủ, trong lòng khiếp sợ. Ôn Uyển rốt cục nháo thành dạng gì nha, đến một đầu bếp nữ cũng có võ nghệ cao như vậy. Những người khác thì sao? Bạch Thế Niên nghĩ đến tâm phúc bên người Ôn Uyển là Hạ Dao và Hạ Ảnh. Bạch Thế Niên từng thấy Hạ Ảnh xuất thủ, chỉ hai chữ, cao thủ. Mà theo như lời Ôn Uyển, võ công của Hạ Ảnh còn dưới Hạ Dao. Vậy võ công của Hạ Dao rất cao a! Nghĩ lại năm đó hắn khinh bạc Ôn Uyển, lúc đó những người này mà xông ra, hắn thật sự sẽ bị bằm thây vạn đoạn a! Vậy mới nói không biết không có tội.
Người cầm đầu nhìn những người bên cạnh lần lượt ngã xuống, vết thương còn rỉ ra máu đen, hoảng sợ kêu lên: “Ngươi. Trên kiếm của ngươi có độc……”
Hạ Nhàn đáp lại một tiếng hừ lạnh: “Ăn miếng trả miếng.” Các ngươi dùng độc, tại sao chúng ta lại không dùng?
Bạch Thế Niên giật mình, khụ, ngày thường việc như vậy sao có thể thiếu phần của hắn. Đáng hận chính là bây giờ hắn không thể động võ.
Cao Tần đè Bạch Thế Niên xuống: “Đã quên lời Hạ Nhàn cô nương nói rồi? Tướng quân bây giờ không thể động võ, phải tĩnh dưỡng. Đừng đem lời Hạ Nhàn cô nương nói là gió thổi bên tai. Nếu không nàng sẽ rất tức giận.” Hạ Nhàn tức giận bọn họ cũng gặp tai ương. Vì không được hưởng thụ thức ăn ngon.
Bạch Thế Niên ngượng ngùng: “Ta chỉ là ngồi không được thoải mái, muốn cử động một chút.” Ở chỗ này nhiều cao thủ như vậy đâu cần một bệnh nhân như hắn động thủ.
Hạ Nhàn một người đối sáu, ngã hai còn bốn. Lúc này một người áo xanh như từ dưới đất nhô lên, đứng trước mặt Bạch Thế Niên nói: “Tướng quân yên tâm, phía ngoài đều đã giải quyết, chỉ còn mấy người này.”
Sắc mặt Bạch Thế Niên khó coi, nói cách khác có người trắng trợn vào phủ tướng quân ám sát. Lá gan thật lớn.
Hạ Nhàn thấy là Hạ Ảnh cười nói: “Cùng nhau, ta còn chưa từng kề vai chiến đấu đâu!” Đã nhiều năm, Hạ Nhàn cho tới bây giờ chưa từng biểu hiện mình biết võ công trước mặt người khác. Thật lâu không động đến, hôm nay thật sướng khoái (Sung sướng, sảng khoái) nha!
Hạ Ảnh khẽ cười một tiếng: “Được.”
Bạch Thế Niên thấy thanh kiếm trong tay Hạ Ảnh như có sự sống, bay múa trên không trung. Còn lại bốn người căn bản không phải là đối thủ của hai nàng.
Bạch Thế Niên cảm thán, giương mắt lên nhìn đã thấy Võ Tinh đứng ở cửa. Sau khi nhìn còn nói: “Quá chậm.” Bạch Thế Niên nghe những lời này thiếu chút nữa ngã từ trên bàn xuống.
Sáu người toàn bộ đều đã chết, trong phòng chảy đầy máu, là máu đen. Lúc này Diệp Tuần ở bên ngoài không nghe thấy tiếng đánh nhau mới đi vào. Nhìn sáu hắc y nhân trên người đầy máu dưới đất, oán giận nói: “Không giữ lại người sống.” Giữ lại người sống để cạy miệng bắt người.
Hạ Ảnh hừ lạnh một tiếng: “Những người này đều là tử sĩ, không cạy miệng được.” Nếu có thể giữ được người sống còn cần hắn nói sao? Thật là nói nhảm đặc biệt nhiều.
Bạch Thế Niên nhìn mấy người lại nhìn thi thể trên đất: “Kiếm của ngươi cũng bôi độc.” Tại sao từng tấc trên thân kiếm đều có độc. Bưu hãn như vậy Ôn Uyển sao thuần phục được các nàng? Dù sao Bạch Thế Niên cho là muốn đứng đầu những nữ nhân này, áp lực rất lớn.
Hạ Ảnh không quan tâm đến vấn đề của hắn, về phòng thay bộ y phục dính máu ra. Hạ Nhàn đỡ Bạch Thế Niên sang phòng khác, phòng ban đầu mùi máu tươi quá nặng.
Bạch Thế Niên tò mò hỏi: “Võ công của Võ Tinh cao hay võ công của Hạ Dao cao hơn?” Đáng tiếc hôm nay không được thấy Võ Tinh xuất thủ. Dĩ nhiên thấy Võ Tinh xuất thủ cũng không thể so được, dù sao hắn cũng chưa thấy Hạ Dao xuất thủ.
Hạ Nhàn kỳ quái nhìn Bạch Thế Niên: “Tướng quân hỏi cái này làm gì?” Muốn biết võ công của người nào cao hơn làm cái gì?
Bạch Thế Niên cũng chỉ tùy tiện hỏi.
Hạ Nhàn cười nói: “Tất nhiên võ công của Hạ Dao cao hơn. Trong số thị vệ bên cạnh quận chúa thì võ công của Hạ Dao cao nhất. Chỉ là những tình huống như vậy Hạ Dao sẽ không xuất thủ. Ta cũng chưa từng thấy Hạ Dao tỷ tỷ xuất thủ.”
Bạch Thế Niên trong lòng lầm bầm, chỉ sợ không phải Hạ Dao không xuất thủ mà căn bản không đến lượt Hạ Dao xuất thủ. Nhiều cao thủ như vậy, đến đầu bếp cũng là cao thủ nhất đẳng. Đâu đến lượt Hạ Dao.
Không đến một lát sau Diệp Tuần xông vào, sắc mặt âm trầm nói: “Thế Niên, tiến vào tổng cộng có bốn mươi người. Tất cả đều đã chết, hạ thủ sạch sẽ dứt khoát, phần lớn là một kiếm đứt họng. Cũng may bọn họ cảnh giác nếu không sẽ chết, bị thương vô số.” Người xuất thủ một kiếm ngang họng kia Diệp Tuần đoán là nam tử giống người câm không nói lời nào. Dường như gọi là Võ Tinh. Hắn trước kia còn nói thầm một câu đồ câm. Không nghĩ tới, may mà hắn không biết. Nếu không đã cho mình một kiếm. Diệp Tuần mất tự nhiên sờ sờ cổ mình. Cảm giác lạnh lẽo.
Ánh mắt Bạch Thế Niên lộ âm quang: “Minh, ám đều không được. Dùng đến ám sát cũng là cùng đồ mạt lộ. Không cần để ý đến hắn, chờ ta dưỡng thương xong ta sẽ đáp lễ bọn họ.”
Diệp Tuần rất muốn thu những người này: “Tướng quân, người nhìn những người này đi, đều là thân thủ bất phàm. Nếu có thể lưu bọn họ lại, quả thực như hổ thêm cánh. Còn sợ đen với trắng cái gì, một tay đều bóp chết họ.” Diệp Tuần rốt cục hiểu ban đầu Bạch Thế Niên nói, bên cạnh Ôn Uyển là ngọa hổ tàng long. Bên cạnh Ôn Uyển ai cũng là cao thủ, cao thủ thâm tàng bất lộ a! Hơn mười thị vệ này là một cỗ lực lượng thế nào chứ? Gia tăng bao nhiêu sức mạnh cho bọn họ?
Bạch Thế Niên không có lời nào để nói về thân thủ của những người này : “Những người này chờ ta dưỡng thương xong sẽ về kinh thành. Bên Ôn Uyển nhìn như vô sự nhưng thực ra hung hiểm vạn phần. Sau khi ta qua ải này, sẽ không có chuyện như vậy nữa. Bọn họ đều là tâm phúc của Ôn Uyển, Ôn Uyển không rời bọn họ được. Có bọn họ ở bên cạnh Ôn Uyển ta cũng yên tâm, chỉ có thân thủ tốt như vậy mới bảo vệ được vợ, con ta.”
Bạch Thế Niên biết muốn những thị vệ ở lại còn có thể chứ muốn Hạ Ảnh và Võ Tinh lưu lại, đừng nói hắn không muốn, cho dù hắn muốn cũng không thể lưu lại. Ngay cả Hạ Nhàn, chờ điều dưỡng thân thể cho hắn xong cũng muốn đi.
Diệp Tuần nhìn Bạch Thế Niên một cái, suy nghĩ một chút sau đó hiểu được. Những người này chỉ sợ là tinh anh tiên hoàng và hoàng thượng chọn để bảo vệ quận chúa. Sứ mạng suy nhất của bọn họ là bảo vệ quận chúa mà không phải thuần phục những người khác.
Diệp Tuần thấy vô vọng liền bới móc nói: “Các ngươi cũng thiệt là, nếu biết có thích khách đột kích, sao không giải quyết trong sân, vô duyên vô cớ mua thêm một phần nguy hiểm còn khiến cả phòng tanh mùi máu.” Những lời chỉ trích của Diệp Tuần không sai. Lần này mọi người vô cùng mạo hiểm.
Hạ Nhàn vẫn lạnh lùng nói: “Có bọn ta ở đây, tướng quân sẽ không việc gì.”
Diệp Tuần lại bị chẹn họng.
Võ Tinh vừa vặn đi vào nói: “Trong phủ tướng quân có nội tặc, hơn nữa không chỉ một.” Cái này giải thích vì sao thích khách có thể đi vào nội viện. Bởi vì những người này là từ thiên môn tiến vào, không phải cửa chính, là từ cửa nách tiến vào.
Bạch Thế Niên hiểu được hẳn xảy ra sự cố gì: “Bắt được sao?”
Võ Tinh gật đầu: “Bắt được, còn đang thẩm vấn, hẳn là vẫn còn.”
Hạ Nhàn hỏi Hạ Ảnh: “Chuyện xử lý như thế nào?” Hạ Ảnh đã tới hơn một tháng rồi, hơn một tháng này không thấy Hạ Ảnh được mấy lần. Mấy ngày đều loay hoay không thấy.
Sắc mặt Hạ Ảnh nặng nề: “Có chút phiền toái. Bắt được không ít nhưng vẫn chưa lôi được đầu não ra, giấu diếm quá sâu, đầu mối đều bị chặt đứt. Nhưng mà lần này bọn họ tổn thương nguyên khí nặng nề, tạm thời không tạo nên nguy hiểm gì? Khụ, chuyện này dính líu quá nhiều, phải cẩn thận xử lý.” Nàng không nghĩ tới lại dính đến rất nhiều tướng lãnh trong quân. Một cái không tốt sẽ dẫn tới đại loạn. Cho nên chuyện này Hạ Ảnh không thể tự giải quyết, cần một người hiệp trợ.
Hạ Nhàn cũng không hỏi nữa: “Một mình tỷ cẩn thận một chút.”
Hạ Ảnh gật đầu: “Yên tâm, không có việc gì.” Lấy thân thủ của nàng, ở chỗ này không có người có thể gây thương tổn cho nàng.
Thích Tuyền biết Bạch Thế Niên bị ám sát, hạ lệnh tra rõ. Đang ở thời điểm sứt đầu mẻ trán, thì nghe thấy bên ngoài nói có một nữ nhân cầu kiến. Thích Tuyền không muốn gặp cái gì mà nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân quận chúa Ôn Uyển phái đến thăm Bạch Thế Niên lại càng không muốn thấy. Đây là ý gì, đã đến tận cửa tính sổ rồi sao? Quận chúa Ôn Uyển cho dù quyền thế ngập trời cũng không quản được trên đầu của hắn.
Thị vệ đưa một phong thư: “Nguyên soái, vị cô nương này nói trước xem phong thư này sau mới quyết định có gặp hay không?”
Thích Tuyền nhìn bức thư, phía dưới còn có dấu ngọc tỷ của hoàng đế, nhìn lại bức thư, là thư hoàng đế tự mình viết. Thích Tuyền biết đoán chừng chuyện này cũng chẳng phải chuyện tốt gì. Nếu tới cũng nhất định không thể không gặp.
Thích Tuyền thấy Hạ Ảnh, thấy nàng mặc một thân phù vân kính trang, bên hông buộc thắt lưng thừng tê giác. Khoác một đại huy màu xanh, mũ trùm đầu bằng lông hồ ly còn dính tuyết.
Thích Tuyền nếu không biết đây là nữ nhân, nhìn trang phục này tuyệt đối sẽ cho là nam nhân: “Không biết cô nương tìm lão phu có gì cần lão phu hỗ trợ?” Nếu nói vô sự bất đăng tam bảo điện.
Hạ Ảnh nói ra điều kiện của mình, mi mắt Thích Tuyền nảy lên mấy lần.
Bình luận
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 251
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 250
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 249
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 248
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 247
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 246
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 245
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 244
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 243
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 242
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 241
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 240
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 239
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 238
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 237
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 236
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 235
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 234
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 233
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 232
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 231
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 230
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 229
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 228
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 227
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 226
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 225
- Chương 225
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 224
- Chương 224
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 223
- Chương 223
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 222
- Chương 222
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 221
- Chương 221
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 220
- Chương 220
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 219
- Chương 219
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 218
- Chương 218
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 217
- Chương 217
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 216
- Chương 216
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 215
- Chương 215
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 214
- Chương 214
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 213
- Chương 213
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 212
- Chương 212
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 211
- Chương 211
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 210
- Chương 210
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 209
- Chương 209
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 208
- Chương 208
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 207
- Chương 207
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 206
- Chương 206
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 205
- Chương 205
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 204
- Chương 204
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 203
- Chương 203
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 202
- Chương 202
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 197
- Chương 197
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 196
- Chương 196
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 195
- Chương 195
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 194
- Chương 194
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 193
- Chương 193
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 192
- Chương 192
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 191
- Chương 191
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 190
- Chương 190
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 189
- Chương 189
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 188
- Chương 188
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 187
- Chương 187
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 186
- Chương 186
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 185
- Chương 185
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 184
- Chương 184
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 183
- Chương 183
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 182
- Chương 182
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 181
- Chương 181
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 180
- Chương 180
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 179
- Chương 179
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 178
- Chương 178
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 177
- Chương 177
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 176
- Chương 176
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 175
- Chương 175
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 174
- Chương 174
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 173
- Chương 173
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 172
- Chương 172
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 171
- Chương 171
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 170
- Chương 170
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 169
- Chương 169
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 165
- Chương 165
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 162
- Chương 162
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 161
- Chương 161
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 160
- Chương 160
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 157
- Chương 157
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 156
- Chương 156
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 155
- Chương 155
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 154
- Chương 154
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 153
- Chương 153
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 152
- Chương 152
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 151
- Chương 151
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 150
- Chương 150
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 149
- Chương 149
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 148
- Chương 148
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 146
- Chương 146
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 145
- Chương 145
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 144
- Chương 144
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 143
- Chương 143
- Chương 143
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 142
- Chương 142
- Chương 142
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 141
- Chương 141
- Chương 141
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 140
- Chương 140
- Chương 140
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 139
- Chương 139
- Chương 139
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 138
- Chương 138
- Chương 138
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 137
- Chương 137
- Chương 137
- Chương 137
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 136
- Chương 136
- Chương 136
- Chương 136
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 134
- Chương 134
- Chương 134
- Chương 134
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 133
- Chương 133
- Chương 133
- Chương 133
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 132
- Chương 132
- Chương 132
- Chương 132
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 131
- Chương 131
- Chương 131
- Chương 131
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 130
- Chương 130
- Chương 130
- Chương 130
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 129
- Chương 129
- Chương 129
- Chương 129
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 124
- Chương 124
- Chương 124
- Chương 124
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 123
- Chương 123
- Chương 123
- Chương 123
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 122
- Chương 122
- Chương 122
- Chương 122
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 121
- Chương 121
- Chương 121
- Chương 121
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 119
- Chương 119
- Chương 119
- Chương 119
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 118
- Chương 118
- Chương 118
- Chương 118
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 117
- Chương 117
- Chương 117
- Chương 117
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 116
- Chương 116
- Chương 116
- Chương 116
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 115
- Chương 115
- Chương 115
- Chương 115
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 114
- Chương 114
- Chương 114
- Chương 114
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 113
- Chương 113
- Chương 113
- Chương 113
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 112
- Chương 112
- Chương 112
- Chương 112
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 109
- Chương 109
- Chương 109
- Chương 109
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 108
- Chương 108
- Chương 108
- Chương 108
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 107
- Chương 107
- Chương 107
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 105
- Chương 105
- Chương 105
- Chương 105
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 104
- Chương 104
- Chương 104
- Chương 104
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 103
- Chương 103
- Chương 103
- Chương 103
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 102
- Chương 102
- Chương 102
- Chương 102
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 101
- Chương 101
- Chương 101
- Chương 101
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 100
- Chương 100
- Chương 100
- Chương 100
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 99
- Chương 99
- Chương 99
- Chương 99
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 98
- Chương 98
- Chương 98
- Chương 98
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 97
- Chương 97
- Chương 97
- Chương 97
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 96
- Chương 96
- Chương 96
- Chương 96
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 95
- Chương 95
- Chương 95
- Chương 95
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 93
- Chương 93
- Chương 93
- Chương 93
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 88
- Chương 88
- Chương 88
- Chương 88
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 86
- Chương 86
- Chương 86
- Chương 86
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 85
- Chương 85
- Chương 85
- Chương 85
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 83
- Chương 83
- Chương 83
- Chương 83
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 82
- Chương 82
- Chương 82
- Chương 82
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 81
- Chương 81
- Chương 81
- Chương 81
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 80
- Chương 80
- Chương 80
- Chương 80
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 79
- Chương 79
- Chương 79
- Chương 79
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 78
- Chương 78
- Chương 78
- Chương 78
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 77
- Chương 77
- Chương 77
- Chương 77
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 74
- Chương 74
- Chương 74
- Chương 74
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 73
- Chương 73
- Chương 73
- Chương 73
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 70
- Chương 70
- Chương 70
- Chương 70
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 65
- Chương 65
- Chương 65
- Chương 65
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 62
- Chương 62
- Chương 62
- Chương 62
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 60
- Chương 60
- Chương 60
- Chương 60
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 58
- Chương 58
- Chương 58
- Chương 58
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 55
- Chương 55
- Chương 55
- Chương 55
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 54
- Chương 54
- Chương 54
- Chương 54
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 53
- Chương 53
- Chương 53
- Chương 53
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 52
- Chương 52
- Chương 52
- Chương 52
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 51
- Chương 51
- Chương 51
- Chương 51
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 50
- Chương 50
- Chương 50
- Chương 50
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 49
- Chương 49
- Chương 49
- Chương 49
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 48
- Chương 48
- Chương 48
- Chương 48
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 47
- Chương 47
- Chương 47
- Chương 47
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 46
- Chương 46
- Chương 46
- Chương 46
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 45
- Chương 45
- Chương 45
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 44
- Chương 44
- Chương 44
- Chương 44
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 43
- Chương 43
- Chương 43
- Chương 43
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 42
- Chương 42
- Chương 42
- Chương 42
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 41
- Chương 41
- Chương 41
- Chương 41
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 40
- Chương 40
- Chương 40
- Chương 40
- Chương 40
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 39
- Chương 39
- Chương 39
- Chương 39
- Chương 39
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 38
- Chương 38
- Chương 38
- Chương 38
- Chương 38
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 37
- Chương 37
- Chương 37
- Chương 37
- Chương 37
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 36
- Chương 36
- Chương 36
- Chương 36
- Chương 36
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 35
- Chương 35
- Chương 35
- Chương 35
- Chương 35
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 34
- Chương 34
- Chương 34
- Chương 34
- Chương 34
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 33
- Chương 33
- Chương 33
- Chương 33
- Chương 33
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 32
- Chương 32
- Chương 32
- Chương 32
- Chương 32
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 31
- Chương 31
- Chương 31
- Chương 31
- Chương 31
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 30
- Chương 30
- Chương 30
- Chương 30
- Chương 30
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 29
- Chương 29
- Chương 29
- Chương 29
- Chương 29
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 28
- Chương 28
- Chương 28
- Chương 28
- Chương 28
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 27
- Chương 27
- Chương 27
- Chương 27
- Chương 27
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 26
- Chương 26
- Chương 26
- Chương 26
- Chương 26
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 25
- Chương 25
- Chương 25
- Chương 25
- Chương 25
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 24
- Chương 24
- Chương 24
- Chương 24
- Chương 24
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 23
- Chương 23
- Chương 23
- Chương 23
- Chương 23
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 22
- Chương 22
- Chương 22
- Chương 22
- Chương 22
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 21
- Chương 21
- Chương 21
- Chương 21
- Chương 21
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 20
- Chương 20
- Chương 20
- Chương 20
- Chương 20
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 19
- Chương 19
- Chương 19
- Chương 19
- Chương 19
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 18
- Chương 18
- Chương 18
- Chương 18
- Chương 18
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 17
- Chương 17
- Chương 17
- Chương 17
- Chương 17
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 14
- Chương 14
- Chương 14
- Chương 14
- Chương 14
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 12
- Chương 12
- Chương 12
- Chương 12
- Chương 12
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 11
- Chương 11
- Chương 11
- Chương 11
- Chương 11
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 10
- Chương 10
- Chương 10
- Chương 10
- Chương 10
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 9
- Chương 9
- Chương 9
- Chương 9
- Chương 9
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 6
- Chương 6
- Chương 6
- Chương 6
- Chương 6
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 4
- Chương 4
- Chương 4
- Chương 4
- Chương 4
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 3
- Chương 3
- Chương 3
- Chương 3
- Chương 3
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 2
- Chương 2
- Chương 2
- Chương 2
- Chương 2
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 1