“Mỹ Mỹ, tối nay mình cùng ăn cơm được không?” Xử lí xong công việc, Tề Lãng có thói quen gọi điện ngay cho vợ yêu.
“Được, vậy để em ra tay, vẫn nên là một bữa tối có cây nến lãng mạn!” Mỹ Mỹ một tay thiết kế quần áo, một bên cùng ông xã đưa ra ý kiến.
“Anh không muốn tối nay em lấy cớ mệt mỏi từ chối anh đâu, 7 giờ, khách sạn Bắc Đảo, anh chọn chỗ, chút nữa anh đi đón em!!” Tề Lãng trêu đùa nói, chỉ khi ở cùng Mỹ Mỹ hắn mới có dáng vẻ như vậy, thật dễ chịu!!
“Không đàng hoàng chút nào! Tốt nhất anh đừng đến muộn đó, không thì đừng trách em ‘mệt mỏi từ chối anh’ nhá!” Không nghe thấy ông xã ngăn mình nói, Mỹ Mỹ nhịn không được cười uy hiếp. Nàng thật không nghĩ bụng đói cả ngày có thể còn sức vào bếp.
“Chuyện kia đã là chuyện của n năm trước, sao em còn nhớ dai thế?” Tề Lãng bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ trách bản thân một lần đầu óc bận rộn quên mất, trí nhớ của nàng có thể không cần tốt thế được không??
“Haha, ông xã, người ta không trách anh, chỉ là nhắc nhở anh ‘Một lỗi không nên mắc hai lần thôi’ chẳng lẽ anh muốn thấy em đói bụng à…” Mỹ Mỹ cố tình xuống giọng làm nũng, chính nàng cũng không nhận là bản thân lại công khai bộ dạng tán tỉnh như vậy.
“Vợ à, được rồi…Lát nữa gặp” Vừa nghe giọng Mỹ Mỹ nhẹ nhàng mềm mại, Tề Lãng cảm thấy mềm nhũn người, đối với nàng hắn thật không có cách mà, Chỉ cần một câu “ông xã” cho dù nước sôi lửa bỏng hắn cũng không chối từ, làm gì còn dám có ý kiến nào nữa?
“Bye bye, chồng yêu!!” Mỹ Mỹ vui vẻ hôn một cái thật kêu vào điện thoại, sau đó liền cắt đứt điện thoại.
Nghe được tiếng trong điện thoại, Tề Lãng cười cười không nỡ cắt điện thoại
Thật không cảm nhận được hắn đã cùng Mỹ Mỹ kết hôn được ba năm rồi, con cũng đã hơn hai tuổi nhưng tình yêu hắn dành cho nàng không hề giảm mà ngày càng tăng thêm. Ba năm trước, hắn từ bỏ chức vụ tổng tài, nhậm chức chủ tịch. Từ đó về sau, đối với Kinh đế thật không thể trốn tránh trách nhiệm nhưng thật sự không khổ cực chúc nào, vì cha mẹ, vì vợ hiền, đối với hắn tất cả đều đáng giá.
Thời gian trôi qua, Mỹ Mỹ càng trở nên xinh đẹp động lòng người hơn nữa càng chín chắn hơn, hắn chưa bao giờ thấy một người phụ nữ sau khi sinh còn có thể muôn phần xinh đẹp hơn. Hiện tại Mỹ Mỹ so với ‘Mị Tâm’ của ba năm trước càng khiến người ta rung động nhiều hơn. Ai cũng cảm thấy nàng thật sự rất đẹp, khiến hắn thật sự muốn dùng nhẫn của nàng đeo vào ngón trỏ cũng chẳng hề hấn gì.
Ngay cả bản thân hắn cũng không tin được, đã có Mỹ Mỹ nhiều năm như vậy, dục vọng mãi vẫn không thể thỏa mãn, mỗi lần như vậy hắn đều điên cuồng không thể kìm chế được. Đôi lúc hắn thật đố kị trời thương yêu Mỹ Mỹ, tuy rằng đã có con nhỏ nhưng cơ thể, phong cách, sự nhanh trí tinh tế của nàng đều là của thiếu nữ thanh xuân, hoàn mỹ khiến người ta đố kị. Hơn nữa nàng càng ngày càng biết làm nũng, nhìn thế nào cũng khiến người ta yêu thích không buông tay được, hắn dám thề, không có người đàn ông bình thường nào có thể cự tuyệt yêu cầu của Mỹ Mỹ, sẽ không thằng đàn ông nào muốn cô vợ tốt như vậy đau lòng.
Mỗi lần hắn đều nói “Em đúng là yêu tinh chuyên mê hoặc đàn ông”. Có khi nàng nhẹ nhàng quyến rũ “Chỉ vì anh thôi” liền đánh đổ miệng lưỡi của hắn, khiến hắn kích động đến tột đỉnh. Có được nàng và Khải Việt, là hạnh phúc lớn nhất cuộc đời hắn.
Nói đến thằng con Khải Việt, Tề Lãng không nhịn được cười thỏa mãn. Thằng nhóc mới đúng là nghịch tử, thật là biết chọn những ưu điểm tốt đẹp của hắn và Mỹ Mỹ. Kiện tại lại la ó, chỉ mới hai tuổi 3 tháng mà đã xinh đẹp khiến nhiều người đố kị, nét đáng yêu khiến vừa nhìn đã thấy vui.
Bây giờ hắn có thể khẳng định, tiểu bảo bối rất có tương lai làm tai họa tình trường, mới chỉ là đứa trẻ mà đã biết chọn lựa những cô bé xinh đẹp chơi cùng. Mà ông bà già nhà hắn càng lúc càng kiêu căng, cứ lấy lí do công tác để mang theo cháu nội đi khắp nơi, gặp ai cũng khoe.
Từ lúc Khải Việt ra đời, nhà của hắn càng hoàn hảo hơn. Tề gia đối với Mỹ Mỹ vô cùng vừa lòng, đến mức hắn chỉ cần nói nặng lời với nàng một câu, ngay lập tức ba mẹ hắn đều không ngại quay đầu súng chỉa vào hắn. Chỉ sợ hắn lớn tiếng, không biết thương hoa tiếc ngọc.
Còn về Mỹ Mỹ, một tia bất mãn cũng không có, nàng càng không như vậy mà tự kiêu. Mỗi lần hắn nói muốn ăn món nàng làm, nàng sẵn sàng lao ngay vào bếp chuẩn bị. Hắn nói bận công việc không thể ở cạnh nàng, nàng không hề trách một câu, xử lý hết mọi chuyện. Khi biết cổ họng mẹ chồng không tốt, kén ăn hẳn vậy mà nàng vẫn kiên trì nấu canh ổi bổ dưỡng trong những ngày gần sinh. Đứa bé ra đời, nàng cố giấu mệt mỏi, tất cả đều tự mình làm. Sợ đứa bé nửa đếm khóc ầm ĩ không cho hắn yên giấc, nàng thường xuyên thức trắng đêm trông con. Từ ít thành nhiều, mỗi việc nàng làm hắn đều cảm kích tận đáy lòng.
Bây giờ Khải Việt đã lớn một chút, ba mẹ, mẹ vợ thay nhau chăm sóc, còn hắn và Mỹ Mỹ ban ngày đều lo làm việc, buổi tối về nhà cùng trò chuyện, cuộc sống không có gì phải phàn nàn. Hắn chỉ hy vọng người một nhà có thể bên nhau như vậy mãi mãi.
“Chủ tịch, đây là bản danh sách nhân viên gửi đi huấn luyện do các chi nhánh gửi tới, mời ngài xem qua!” Kevin đem danh sách vừa đánh đến bên bàn, chờ Tề Lãng thông qua.
“Kevin, tôi không có ý kiến gì, 3 tháng này, đưa chuyên viên đến dạy bọn họ PDM quản lí hệ thống cặn kẽ, căn cứ bọn họ ở các chi nhánh để sắp xếp ngành học tập. 3 tháng sau, sát hạch nghiêm ngặt, vượt qua thì về lại chi nhánh thi hành chính sách mới, còn không qua được thì loại bỏ, cho chuyên gia thiết kế PDM trực tiếp đến chỉ huy.” Tề Lãng lướt nhanh bản danh sách, lưu loát nói.
“Vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp cũng sẽ cho người hối thúc bọn họ, chủ tịch, nếu không còn gì, tôi đi trước.” Nói xong, Kevin cuối đầu, rời khỏi văn phòng.
6g30, Tề Lãng đúng giờ xuất hiện trước của M&M, trong tay là một bó hoa hồng đỏ được trang trí rất đẹp, cùng hắn chờ đợi người đẹp.
Mỹ Mỹ vừa đi thì nhân viên chạy vào cửa, thấy ông xã tựa vào xe thể thao màu bạc cao cấp đậu trước cửa, toát lên vẻ cao quý lạnh lùng tựa như vị thần Hy Lạp, dung mạo xuất chúng không ai có thể bỏ qua. Mỹ Mỹ nhẹ cười đi về phía trước, nhận từ tay hắn bó hoa hồng, vui vẻ trêu hắn, tiến sát người vào lòng hắn.
“Chồng yêu, cảm ơn, anh đó…Càng ngày càng lãng mạn nha…” Mỹ Mỹ lắc trong tay bó hoa, lộ vẻ dịu dáng quyến rũ.
“Như thế phải cảm tạ mới có thành ý.” Nói xong, Tề Lãng ôm cái eo nhỏ của Mỹ Mỹ, cúi đầu hôn nàng thật sâu.
“Đi thôi, ông xã đương nhiên phải đối tốt với bà xã chứ, sau này anh phải cùng em đuổi hết ong bướm xung quanh.” Buông Mỹ Mỹ ra, Tề Lãng cẩn thận mở cửa xe, giải thích tại sao chính mình lại trở nên lãng mạn như vậy.
“À, thì ra anh cũng không phải là thành tâm…Chỉ là không muốn người khác phỗng tay thôi!!” Ngồi bên cạnh, Mỹ Mỹ giảo hoạt liếc mắt nhìn hắn, cố ý làm bộ dạng con vịt, đúng là giang sơn dễ đổi bản tính kho dời mà.
Thật không nghĩ sau khi cưới, hắn vẫn không thể thay đổi mối lo ngại về những người đàn ông khác dành cho nàng, càng để ý những kẻ đối với nàng vượt qua bình thường. Khi ngẫu nhiên bắt gặp một người si mộng tặng hoa cho nàng, hắn liền hung hăng trừng phạt nàng cả đêm, đến khi nàng hứa “nếu có lần sau sẽ lập tức báo cáo” thì mới chịu buông tha.
“Em còn dám nói?? Phải trừng phạt mới được.” Tề Lãng tức giận trừng mắt nhìn Mỹ Mỹ, ép nàng vào ngực hắn hung hăng hôn, bản tính nàng bướng bỉnh chọc tức hắn khiến hắn không yên.
“Chồng à, xin lỗi mà…Xin anh…Sau này em không dám nữa” Thấy tề Lãng tự nhiên kéo quần áo mình xuống, hơi hơi lộ ngực liền tùy ý muốn làm bậy. Mỹ Mỹ trừng mắt rõ to xem xét hắn, thẹn thùng mở miệng xin tha, mặc kệ giang sơn có đổi thay, bản tính bá đạo của hắn một chút cũng không đổi.
“Còn dám nói những câu vô trách nhiệm như vậy nữa, cho em biết tay!” Tề Lãng một tay cẩn thận kéo áo Mỹ Mỹ lên, cài lại dây an toàn, một bên ngữ khí uy hiếp.
“Được rồi, về sau không dám, chồng ơi, em đói rồi, chúng ta đi được chưa??” Mỹ Mỹ làm nũng ôm Tề Lãng, vẻ mặt đáng thương cầu xin.
“Em đó, ngồi yên đi!” Tề Lãng nhịn không được bất đắc dĩ lắc đầu, nhẹ nhàng xoa trán Mỹ Mỹ, xoay người nổ máy xe tiền thẳng về phía trước.
Cả một đêm, hai người ăn uống trò chuyện vui vẻ, như trở về khoảng thời gian học đại học trước kia. Nhớ đến thằng nhóc Khải Việt đã theo ba mẹ xuất ngoại thăm người thân, Tề Lãng và Mỹ Mỹ lâu lâu mới có dịp vô lo vô nghĩ, toàn thân thoải mái, chằng cần vội về nhà, tùy thích hưởng thụ bầu không khí hai người.
Bữa tối xong, hai người tay trong tay đi đến trước cửa khách sạn, cách đó không xa là quảng trường rộng lớn, nhìn bầu trời đầy sao, hưởng thụ làn gió mát. Tề Lãng cẩn thận cởi áo khoác choàng lên người Mỹ Mỹ, cùng nàng yên tĩnh thưởng thức sao đêm.
Mỹ Mỹ nhìn Tề Lãng chăm sóc tỉ mỉ , lộ ra nụ cười hạnh phúc, tựa vào lòng hắn, độc chiếm sự an toàn ấm áp chỉ có trên người hắn mà thôi!!
“Lãng, đến khi chúng ta chống gậy, liện còn có thể cùng nhau tay trong tay đến nơi này ngắm trăng tròn không? Nếu có thể thì nhất định đây là chuyện hạnh phúc nhất. Tựa như lời bài hát, em nghĩ chuyện hạnh phúc nhất trên thế gian chính là cùng anh bách niên giai lão. Nhưng đến khi già rồi không đi được, anh vẫn sẽ để em vào lòng che chở cho em chứ?” Mỹ Mỹ tựa vào lòng Tề Lãng, đột nhiên tức cảnh sinh tình nói.
“Sẽ, em hãy tưởng tượng, nơi này sẽ có một đôi vợ chồng già, Ông chồng anh tuấn, bà vợ xinh đẹp thường xuyên cùng nhau ở đây phơi nắng…” Tề Lãng ôm chặt Mỹ Mỹ, cam đoan nói. Hắn thực sự hy vọng tương lai sẽ có một ngày như vậy , chưa biết trước những thay đổi trong tương lai nhưng hắn thật mong sẽ có một ngày tương tự, vẫn sẽ có một kết thúc hoàn hảo!!
Ánh mặt trời chiều xuyên suốt, vào giờ khắc hoàng hôn, đối với hắn, hoàng hôn rồi đến tối, làm rung động cảm giác yêu say đắm. Hai người cùng trải qua mưa gió, đồng cam cộng khổ, chia ngọt sẻ bùi. Có thể thuận lợi, chậm rãi đi đến cuối con đường.
Có thể vợ chồng cùng nhau đi suốt cuộc đời, cho dù chết cũng không cảm thấy cô độc, đời người chỉ mong như vậy, còn mong được gì hơn??
Bình luận
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1