chương 9/ 73

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư huynh, chào buổi chiều.

An Vũ Hàng gửi tin qua trước.

『 Mật tán gẫu 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ừ, chào buổi chiều. Làm xong hàng ngày rồi thì cùng đi thăng cấp đi, buổi tối tôi có việc, không đi với em được.

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được. Sư huynh, Tiêu vĩ cầm tôi đã nhận được, nhưng nó đắt quá, tôi không thể nhận.

Nếu như nói sư phụ cho mớ trang bị đó An Vũ Hàng vẫn ôm suy nghĩ không muốn chiếm tiện nghi của người khác nên không muốn nhận, vậy việc cậu từ chối nhận Tiêu vĩ cầm này hoàn toàn là suy xét về mặt kinh tế. Cậu quen tiết kiệm, cũng không đua đòi, bản thân cậu có bao nhiêu tiền, dùng như thế nào, đều có kế hoạch rõ ràng, không thể tiêu xài phung phí vào game như vậy.

『 Mật tán gẫu 』[ Sương Thiên Quyết ]: Nhận đi. Cầm này là một người bạn của tôi có hợp tác với bên nhà phát hành, họ cho mã kích hoạt miễn phí. Bất quá ba tháng trước cậu ta đã A (*). Cho nên mã kích hoạt này liền cho không tôi.

(*) AFK: Away from keyboard: Tạm thời không chơi hoặc bỏ game.

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vậy cũng là đồ mà bạn anh cho anh, tôi nhận cũng danh bất chính, ngôn bất thuận.

Mã kích hoạt của Tiêu vĩ cầm có thể chuyển nhượng hoặc là bán đi, dùng mã kích hoạt nhận được cầm cũng không phải trang bị buộc định, chỉ có khi sử dụng mới biến thành buộc định, cho nên trước khi sử dụng, vẫn có thể giao dịch.

『 Mật tán gẫu 』[ Sương Thiên Quyết ]: Nếu cậu ấy đã đưa tôi, quyền xử lý sẽ thuộc về tôi. Cầm này acc nữ mang đẹp hơn, acc nam chỉ có Ỷ Kiếm sơn và Bách Dược môn mang còn tạm được. Em lấy chơi đi.

Sơn Thiên Quyết nói ngược lại là sự thật, cầm này tuy đẹp, nhưng cũng phân loại người trang bị. Một đại hán cầm đại đao sau lưng mang theo cầm sẽ chẳng ra cái gì cả, mà thiết kế nhân vật nữ thường tương đối tinh tế, xinh đẹp, mang theo tao nhã đặc thù của nữ giới, cho nên không phân chia môn phái, ai mang theo đều đẹp.

『 Mật tán gẫu 』[ Sương Thiên Quyết ]: Khi nuôi thú cưng Độc Tiên giáo cũng cần dùng đến, tôi lấy cũng vô dụng, em không nhất thiết cảm thấy gánh nặng.

Kỳ thật khi Sương Thiên Quyết nói là được cho miễn phí, An Vũ Hàng cũng có chút dao động, cậu thật sự thích Tiêu vĩ cầm này. Mà chuyện phải nuôi dưỡng độc sủng của mình sau này, đích xác không thể tùy tiện cho xong, việc này quan hệ rất nhiều đến sức chiến đấu và môn phái về sau của cậu. Tiêu vĩ cầm có một thuộc tính rất đặc biệt, BUFF có tên là ‘Đào dã tính tình’, bất kể là nuôi độc sủng, nuôi thú cưỡi, hay là nuôi thú cưng, trồng hoa cỏ, mỗi ngày lấy cầm này ra đàn cho chúng một lần, sau khi đạt được BUFF, là có thể đạt được hiệu quả không ít, sau khi trưởng thành cấp bậc cũng có thể gia tăng ngẫu nhiên.

Cho nên rất nhiều game thủ nuôi thú cưỡi, thú cưng đều vô cùng muốn có chiếc cầm này, nhất là Độc Tiên giáo, quả thực xem nó như thánh phẩm. Chẳng qua giá tiền rất cao, không phải game thủ đại gia sẽ không mua nổi, chỉ có thể nghĩ đến mà thôi.

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được rồi, rất cảm ơn sư huynh. Nói thật, tôi thật rất cần chiếc cầm này, cũng rất thích.

『 Mật tán gẫu 』[ Sương Thiên Quyết ]: Vậy là tốt rồi. Nếu không nghĩ đến việc em có thể sử dụng được, tôi cũng sẽ không lấy mã kích hoạt này.

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vậy chờ cấp bậc của tôi cao một chút, bắt được ngựa tốt, dùng cầm này nuôi cho sư huynh một con, đến lúc đó sư huynh cũng đừng khách khí với tôi nhé.

『 Mật tán gẫu 』[ Sương Thiên Quyết ]: Được, tôi chờ em.

Sau khi tổ đội, An Vũ Hàng đi theo sư huynh cùng làm hàng ngày, nhìn Tiêu vĩ cầm vác trên lưng mình lại thấy vật trang sức trên người sư huynh có vẻ thật mộc mạc, trong lòng An Vũ Hàng cũng có chút băn khoăn, về sau có thời gian phải cẩn thận bắt một con ngựa cho sư huynh xem như bồi thường. Sau khi làm xong hàng ngày, hai người lại tổ đội thêm với ba người nữa, bắt đầu đi đánh phó bản Khánh Dục sơn trang. Phó bản này không có gì khó khăn, chỉ là tiểu quái tương đối nhiều, hơn nữa còn kết thành từng đội, cho nên cần một vài chức nghiệp quần công đánh mới tương đối nhanh.

Tất cả mọi người đều là tiểu hào, trang bị tự nhiên cũng rách rưới, tuy rằng trang bị của An Vũ Hàng và Sương Thiên Quyết là đồ giao dịch, hình thức so với chấp vá lung tung tốt hơn một chút, nhưng chỉ có thể xem như tươm tất, cách xinh đẹp và suất khí còn xa lắm. Cũng bởi vì thế, Tiêu vĩ cầm trên người Phượng Cô Ngâm liền có vẻ đặc biệt nổi bật, được đám game thủ cùng đánh phó bản hâm mộ một phen.

An Vũ Hàng cũng không có tâm hư vinh gì, người khác quấn quit hỏi hang khen ngợi, cậu cũng chỉ lịch sự nói cám ơn. Hỏi ở đâu mà có, cậu cũng chỉ nói là sư huynh đưa. Sương Thiên Quyết tự nhiên được mọi người khen là ‘Sư huynh tốt của Trục Lộc’, Sương Thiên Quyết cũng không nói gì, một đội người đánh vô cùng thuận lợi.

Chờ đến khi đánh xong, sư huynh liền log-out trước. An Vũ Hàng thu hồi ‘Tiêu vũ cầm’ lại, muốn chờ đến khi mãn cấp lại mang, tránh cho quá rêu rao. Chờ khi cậu điều khiển nhân vật về tới chủ thành, Thời Nhiễm cũng từ thư viện trở về. Hai người cùng nhau đến căn-tin ăn cơm tối, ngày hôm ấy cũng vừa bình thản vừa bận rộn trôi qua.

Một nhà phát hành game cùng với việc làm game hay, dĩ nhiên chính là khai thác game để kiếm tiền. Cho nên dù là một game cổ phong, nhưng vẫn theo kịp thời đại tổ chức các loại sự kiện lễ hội, những hoạt động nạp tiền khuyến mãi này nọ, kiếm thêm doanh thu. Mà tháng này sự kiện duy nhất có thể khai thác kiếm tiền chính là ngày lễ Độc thân (11/11), phía nhà phát hành tự nhiên cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, cho nên mấy hôm trước đã bắt đầu tuyên truyền cho hoạt động lễ Độc thân —— Tạo acc mới sẽ được tằng quà, thời gian khuyến mãi nạp thẻ tăng lên, vật phẩm mua bằng RMB được giảm giá, quần áo thời trang và trang bị mới được chiết khấu…

Kỳ thật nội dung của mỗi lần hoạt đồng đều là giống nhau thì nhiều khác nhau chẳng bao nhiêu, nhưng cũng không ngăn cản được sự nhiệt tình của nhóm game thủ chạy theo vẻ ngoài. Đám Thời Nhiễm tuy không phải là đảng theo vẻ ngoài, nhưng nương theo cơ hội khuyến mãi lần này, cùng nhau đến server Hoán Khê Sa, hội hợp với An Vũ Hàng. Đương nhiên, lần này nhiều thêm một Viên Gia.

Thời Nhiễm và Địch Tư Húc vẫn y như trước, đều chọn acc đại nam, một người Cái Bang một người Mặc Vương phủ, tên cũng là quy củ một cách máy móc, phân biệt là Ức Tương Tư và La Y. Ngược lại là Viên Gia, ngoài dự đoán lại chọn một Loli, còn là phái Côn Lôn, thân thể nho nho đeo một cái đại đao dính đầy máu, nói uyển chuyển một chút thì gọi là khí phách, nói khó nghe chính là một cô bé đồ tể. Nhưng mặc dù tràn ngập cảm giác không phù hợp, cũng không cản nổi nhiệt tình yêu thích của Viên Gia, còn đặt một cái tên nghe rất hay —— Quân Mạc Vũ.

An Vũ Hàng thêm bạn tốt bọn họ, lại tổ đội, bốn người hẹn nhau tập hợp ở cửa Tân Thủ thôn.

Đứng ở lối ra Tân Thủ thôn, An Vũ Hàng liền nhìn thấy một Loli vác đại đao vèo vèo chạy về phía mình, nhất thời cảm thấy vô cùng vô lực.

『 Tiểu đội 』[ Quân Mạc Vũ ]: Mấy ông đừng nói, Loli này thật sự đáng yêu mà, giống như nuôi đứa con gái vậy.

『 Tiểu đội 』[ Ức Tương Tư ]: Mỗi lần nhìn thấy loại bé gái này trên chiến trường, đều cảm thấy rất không thích hợp, không biết nhà phát hành nghĩ như thế nào nữa.

『 Tiểu đội 』[ Quân Mạc Vũ ]: Cái này gọi là thân thể nhỏ, trí tuệ to!

『 Tiểu đội 』[ La Y ]: Ha ha.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: …

『 Tiểu đội 』[ Quân Mạc Vũ ]: Không có mắt nhìn!

Đang nói, Sương Thiên Quyết đột nhiên vào đội. An Vũ Hàng nhìn thoáng qua thời gian, vừa đúng bảy giờ.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: ?

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư huynh, chào buổi tối. Bọn họ là bạn học của tôi, hôm nay vừa đến server này chơi.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ừ.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Đây là sư huynh của tui, vẫn luôn dẫn tui đi thăng cấp.

『 Tiểu đội 』[ Quân Mạc Vũ ]: À, hóa ra là người một nhà.

Đội trưởng của đội là Viên Gia, cậu căn bản không nhìn người xin nhập đội là ai, chỉ nhìn thấy có một yêu cầu xin gia nhập gởi tới, trực tiếp chọn đồng ý…

『 Tiểu đội 』[ Ức Tương Tư ]: Sư huynh của Tiểu Ngâm, chào anh.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Chào các cậu.

『 Tiểu đội 』[ La Y ]: Đi thăng cấp đi, ba đứa tui đi làm nhiệm vụ môn phái.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được, có gì mật tán gẫu.

Bởi vì cấp bậc kém quá xa, đánh phó bản cấp thấp An Vũ Hàng không lấy được kinh nghiệm, đánh phó bản cấp cao, ba người bọn họ lại không vào được, nên chỉ có thể tách ra.

『 Tiểu đội 』[ Ức Tương Tư ]: Sư huynh, Cô Ngâm nhà chúng tôi nhờ anh chiếu cố nhé.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Chuyện phải làm.

『 Tiểu đội 』[ Quân Mạc Vũ ]: Ha ha, sư huynh quả nhiên không phải người ngoài.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Tui lui đội trước đây.

Nói xong, An Vũ Hàng rời khỏi đội ngũ, Sương Thiên Quyết cũng theo đó rời khỏi đội, hai người một lần nữa tổ đội, cùng đi làm nhiệm vụ. Trải qua mấy ngày nay thăng cấp, hai người đã đạt cấp 55. Bắt đầu từ cấp 50 đến cấp 80 không có phó bản nào để đánh, cũng không có địa điểm đánh quái thích hợp, chỉ có thể làm nhiệm vụ thăng cấp. Ngẫu nhiên trong nhiệm vụ cũng có yêu cầu phải vào đánh phó bản, có thể tổ đội với người khác đi vào đánh một chút, nhưng kinh nghiệm không nhiều.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư huynh, gần đây sao không thấy sư phụ?

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Cậu ấy đi công tác, ngày mai trở về.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: À.

Làm nhiệm vụ thăng cấp tốc độ tương đối chậm, cũng tương đối nhàm chán. Hình thức thăng cấp của An Vũ HÀng và Sương Thiên Quyết biến thành An Vũ Hàng trực tiếp ở phía sau chọn đi theo Sương Thiên Quyết, sau đó sư huynh đi đâu, cậu liền đi theo đó. Có yêu cầu đánh quái, sư huynh lên trước, cậu ở phía sau làm cái đuôi nhỏ, công dụng duy nhất chính là giao nhiệm vụ và nhận nhiệm vụ…

Tuy rằng thoạt nhìn thật nhàm chán, nhưng An Vũ Hàng vẫn rất hưởng thụ, cậu thực thích nhìn sư huynh đánh quái, giữa lúc giơ tay nhấc chân đều mang theo một loại phong phạm đặc biệt, bình thường một quái tinh anh người khác có thể phải đánh khoảng 1 phút, nhưng đến tay sư huynh, không biết anh tổ hợp chiêu thức như thế nào, không đến 20 giây đã thu phục. Mà những chiêu thức mang theo quang ảnh vừa mới mẻ lại mang theo vẻ ngoan lệ kia, thật khó nghĩ ra loại chức nghiệp thiên hướng về tiết tấu chậm như Phệ Hồn cốc, khi đánh nhau cư nhiên cũng có thể chiêu chiêu đoạt mệnh như vậy.

Nhìn sư huynh đứng phía trước tùy ý vẫy vẫy bút là có thể đánh chết quái, An Vũ Hàng đột nhiên cảm thấy những thứ như ‘sự sắc bén’ này không liên quan đến chức nghiệp, quan trọng là kỹ thuật và tốc độ tay của game thủ.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư huynh, kỹ thuật chơi game của anh là luyện như thế nào?

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Hả?

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Cảm giác rất giống game thủ chuyên nghiệp, phối hợp chiêu thức đặc biệt nhanh.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Tìm phương thức xuất chiêu thích hợp nhất với bản thân, sử dụng sẽ tương đối thuận tiện. Thứ mà người khác đều dùng không nhất định sẽ thích hợp với mình, theo khuôn phép cũ cũng không có ý nghĩa

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Cái này cũng phí không ít thời gian.

Lời của sư huynh nói thì đơn giản, nhưng phải trải qua hàng chục nghìn trận thi đấu với những chức nghiệp khác nhau mới có thể tìm ra thủ pháp thích hợp nhất với mình, rồi vận dụng đến lưu loát như vậy.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ừ. Chờ mãn cấp rồi tôi sẽ chậm rãi dạy cho em.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được.

Là nam sinh, An Vũ Hàng đối với sự cạnh tranh giữa con trai với nhau vẫn luôn rất hứng thú, chẳng qua trước đây không có cơ hội, hiện tại bắt đầu lại từ đầu, dĩ nhiên không thể bỏ qua cơ hội học tập này.

Giao nhiệm vụ đang có, An Vũ Hàng nhận được phần thưởng nhiệm vụ là một cái pháo hoa. Đây là một nhiệm vụ có cốt truyện, kể về chuyện của 2 NPC vượt qua đủ loại khó khăn, tương ái tương thủ. Mà pháo hoa này cũng được mọi người ngầm thừa nhận là phải phóng tặng cho người quan trọng nhất của mình, có người vẫn luôn giữ lại, đợi đến ngày khi tìm được tình duyên rồi sẽ phóng cho tình duyên của mình.

Cái pháo hoa trong túi acc trước đây của An Vũ Hàng đã bị cậu vô tính ném mất, bởi vì lúc ấy túi bị đầy, thứ này liền bị cậu không chút do dự ném đi. Sau đó còn bị Thời Nhiễm cười một trận, nói cậu cái nên giữ không giữ, cái vô dụng thì giữ một đống.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Chờ, tôi đi rót ly nước.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng.

Làm nhiệm vụ gần 2 tiếng, hai người đều có chút mệt mỏi. An Vũ Hàng điều khiển nhân vật đứng bên cạnh Sương Thiên Quyết, lựa chọn anh, sau đó click vào pháo hoa kia. Không vì cái gì khác, bởi vì sư huynh dẫn cậu thăng cấp xác thực vất vả, cậu còn cảm thấy mệt, huống chi là sư huynh. Chút tâm ý này thật sự không đáng giá nhăc tới, cũng là phương thức cảm ơn duy nhất mà An Vũ Hàng có thể làm hiện tại.

Sương Thiên Quyết trở về liền nhìn thấy pháo hoa đầy màn hình.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: ?

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư huynh vất vả, pháo hoa này liền phóng cho anh vậy, còn có thể tăng điểm hảo cảm.

Tuy nói làm nhiệm vụ thăng cấp hơi chậm một chút, nhưng tốc độ của bọn họ tuyệt đối là tiến độ nhanh nhất, đây tất cả đều dựa vào tốc độ đánh quái cùng năng lực đi đường ngắn nhất trên bản đồ của sư huynh.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ừ, cám ơn.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Không cần cám ơn. Chờ về sau tôi có tiền sẽ mua cho anh cái tốt hơn.

Những lời này vừa mới gửi đi, dưới chân Phượng Cô Ngâm liền nổ tung một đoàn pháo hoa cùng loại, đủ màu lấp lánh. Đám pháo hoa xếp thành hình trái tim, bốn phía có 6 trái tim nhỏ hơn, trong mỗi trái tim đều có một cô gái xinh đẹp đứng giữa, âm nhạc cổ phong nhẹ nhàng, có đánh đàn, có khiêu vũ, cũng có vung bút vẽ tranh… Mà hết thảy những thứ này đều lấy pháo hoa cùng hai người đứng giữa làm trung tâm…

『 Hệ thống 』: [ Sương Thiên Quyết ] hiệp sĩ phóng pháo hóa ‘Tịnh đế thành song’ với nữ hiệp [Phượng Cô Ngâm], để tuyên cáo thiên hạ: Duy nguyện nhất sinh nhất thế nhất song nhân, chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão, bất ly bất khí, bạch thủ tương tùy.

An Vũ Hàng nhìn pháo hoa đầy đất, cảm thấy sư huynh vung tay quá lớn rồi. Giá tiền của đám pháo hoa này dĩ nhiên không cần phải nói, mà còn là số lượng có hạn. Cái pháo hoa nho nhỏ kia của cậu đã hoàn toàn bị che lấp. ‘Tịnh đế thành song’ là pháo hoa chỉ phóng giữa tình duyên với nhau, sư huynh tuy phóng cho cậu, nhưng An Vũ Hàng vẫn biết sư huynh không có ý tứ kia, chỉ là đáp lại pháo hoa nhiệm vụ của mình mà thôi.

Nhưng dù như vậy, cậu vẫn cảm thấy trong lòng thực ấm áp, loại cảm giác ấm áp này đến từ việc quan tâm và thấu hiểu lẫn nhau —— Lòng cảm kích của cậu đối với sư huynh, sư huynh hiểu được. Sư huynh chiếu cố cậu cùng ý tứ không cần cậu vẫn luôn nói cám ơn, cậu cũng rõ ràng.

Nhưng vậy cũng tốt, cũng là một loại công nhận đối với bạn cùng chơi game, đơn giản, lại bao hàm rất nhiều điều…

Hết –

Bình luận





Chi tiết truyện