Hai người ôm nhau mà ngủ, nhiệt độ cơ thể chênh lệch càng ngày càng nhỏ, tới buổi sáng, cơn sốt của Hàn Đông cơ bản đã lui.
Lúc Vương Trung Đỉnh tỉnh lại, Hàn Đông như cẩu ghé vào trên người y ngửi tới ngửi lui.
Cuối cùng cười nói: "Hôi."
"Vô nghĩa, trên người đều dính mồ hôi của em." Vương Trung Đỉnh nói xong liền đứng dậy đi về phía phòng tắm.
Hàn Đông đi theo ở phía sau tha thiết mong chờ.
Kết quả bị Vương Trung Đỉnh đẩy về ổ chăn.
"Chờ tôi chuẩn bị xong nước mới được ra!"
Hàn Đông nói: "Trong phòng rất ấm, anh không phải cũng chỉ mặc một cái quần lót sao?"
"Bảo em ngoan ngoãn đợi em cứ ngoan ngoãn đợi, nhiều lời vô nghĩa như vậy?" Vương Trung Đỉnh đen mặt.
Hàn Đông không lên tiếng nữa.
Dù vậy, Vương Trung Đỉnh vẫn là không yên lòng đi ra cửa liếc một cái. Thấy Hàn Đông thành thành thật thật nằm, mới một lần nữa trở về điều chỉnh nước ấm.
"Được rồi, nước ấm rồi, lại đây tắm đi."
Hàn Đông phảng phất như không nghe thấy, vùi đầu trong chăn thần thần cằn nhằn, bấm đốt ngón tay tính vận thế ngày hôm nay.
"Thẳng thắn thừa nhận, không nên giấu diếm."
Xem ra vẫn là nói thẳng tốt hơn a... Hàn Đông đang nghĩ ngợi, đột nhiên hai chân bị người nhấc bổng lên.
"A! Anh làm cái gì vậy?" Hàn Đông bất minh sở dĩ, "Không cần phải khách khí như vậy đi?"
Vương Trung Đỉnh thầm nghĩ trong lòng: giả vờ không nghe thấy, chẳng phải muốn chờ tôi ôm sao?
Bồn tắm có chút chật, hai người miễn cưỡng chen chúc vào.
Hơn mười ngày không gặp, lại ở bên cạnh một đêm, hạ thân Vương Trung Đỉnh từ lúc nhô liền không thể khôi phục nguyên trạng.
Hàn Đông vốn định trước tiên là nói về chuyện Thái Bằng, tiếp tục con đường thành thực. Kết quả mới vừa vào bồn tắm đã bị Vương Trung Đỉnh kéo cổ ấn đến dưới thân, sau đó nói cũng không nói ra một câu lưu loát nữa.
Đừng nói hắn, ngay cả Vương Trung Đỉnh cũng hổn hển loạn suyễn, cắn tai Hàn Đông nói thẳng: "Muốn thao em nghĩ đến không được..."
Hàn Sóng Hàng vừa nghe lời này liền chịu không nổi rồi, hung hăng ôm lấy cổ Vương Trung Đỉnh, đến đây đoạn tình cảm "lắc mông vũ khúc" mãnh liệt bắn ra bốn phía, thích đến tròng mắt Vương Trung Đỉnh đều đỏ.
Cuối cùng lúc chấm dứt thậm chí muốn hỏi: loại kỹ thuật lẳng lơ này thật là do mình tôi dạy dỗ ra sao?
Kết quả, y bên này còn chưa có hỏi, Hàn Đông trái lại đã mở miệng trước.
"Anh thật sự là càng ngày càng 'dã thú'..."
Vương Trung Đỉnh mặt không đổi sắc, "Vậy thì thế nào?"Hàn Đông tiện cười, "Em thích."
Ngón tay Vương Trung Đỉnh lần thứ hai trơn nhập trong khe, ánh mắt lộ ra ương nghạnh, "Chơi phế nơi này của em."
Vì thế, "Chiến tranh" lại châm ngòi.
Thẳng đến khi nước trong bồn tắm còn lại không bao nhiêu, hai tên động vật giống đực mới khôi phục nhân dạng.
Hàn Đông hỏi trước: "Mẹ anh hết bệnh chưa?"
"Không thể nói rõ, bệnh này đã rất nhiều năm, thỉnh thoảng lại phạm một lần."
Hàn Đông an ủi nói: "Hiện tại người già nào trên người không có một vài bệnh mãn tính? Trị liệu kịp thời sẽ không có chuyện gì. Em tính qua rồi, mẹ anh ít nhất sống đến hơn tám mươi."
"Còn quan tâm người khác ~ cũng không nhìn xem chính mình có cái đức hạnh gì, mặt đã như tượng sáp rồi..." Vương Trung Đỉnh đau lòng xoa một trận.
Hàn Đông cảm giác không khí đã đủ ấm áp, mới chính thức cắt vào chủ đề.
"Cái kia, kể cho anh một chuyện vui."
Vương Trung Đỉnh vừa nhìn bộ dạng xấu hổ kia của Hàn Đông, chỉ biết việc này hay ho không ít.
Quả nhiên, Hàn Đông đem chuyện mình tính ra Thái Bằng sẽ chen chân vào giữa hai người nói cho y.
"Ai là Thái Bằng?" Vương Trung Đỉnh hỏi.
"Chính là giám đốc một công ty điện ảnh và truyền hình, đặc biệt không thu hút."
"Vậy em như thế nào chú ý tới gã?"
Hàn Đông ăn ngay nói thật, "Gã muốn mời em diễn một bộ phim công ty đó đầu tư."
"Chỉ đơn giản như vậy?"
"Ân, chỉ đơn giản như vậy."
"Gã không có tỏ vẻ gì khác, sao em lại tính ra ý tưởng có thể là gian tình?" Vương Trung Đỉnh một câu bắt được yếu điểm.
Hàn Đông đành phải thừa nhận, "Lúc em quay phim gã đi vây xem, sau đó em bị mắc trong nước, cũng là gã cứu..."
Mặt Vương Trung Đỉnh quả nhiên chìm xuống.
"Vì mời em diễn một vai, không tiếc mạo hiểm tánh mạng nhảy sông cứu người, thật đúng là đủ 'Chuyên nghiệp' a."
Hàn Đông vội bài bác cho bản thân, "Em một chút cũng không để vào trong lòng, thật sự."
Vương Trung Đỉnh như trước âm nghiêm mặt, "Nếu như vậy, làm sao lại đến phần chen chân vào?"
"A?" Hàn Đông không rõ.
"Em cũng biết sẽ có phát triển bất lương, còn muốn cho những cái đó trở thành sự thật đã định?"
"Cái kia, anh suy nghĩ nhiều, không có cái gọi là sự thật đã định. Chính là gã đơn phương tình nguyện, em thờ ơ mà thôi."
"Cho dù là như vậy, nếu như không có em nối giáo cho giặc, gã như thế nào có thể đơn phương tiếp tục tình nguyện?"
Hàn Đông ngây ngẩn cả người.
Vương Trung Đỉnh hỏi lại: "Rốt cuộc là tính ra, hay là giác ngộ của em?"
Hàn Đông vẻ mặt oan uổng, "Em nếu thật là có phần giác ngộ này, còn có thể nói cho anh biết sao?"Nghe nói như thế, sắc mặt Vương Trung Đỉnh mới dịu đi một ít.
"Vô luận em là xuất phát từ cái tâm tính gì, sau này cũng không được có bất kỳ tiếp xúc nào với người này!"
"Vạn nhất nếu là gã liều chết quấn lấy em thì sao?" Hàn Đông hỏi.
Vương Trung Đỉnh lần thứ hai bùng nổ, "Như thế nào nhiều si tâm vọng tưởng như vậy? Nhất định phải chiêu đến thật nhiều người quấn quít em mới có cảm giác thành tựu sao?"
Hàn Đông bất mãn, "Ai chiêu? Đều là anh ta..."
Nói còn chưa nói xong, đã bị Vương Trung Đỉnh mạnh mẽ áp xuống dưới thân. Hai cái cánh tay bị bắt chéo sau lưng, bàn tọa cao ngất nổi trên mặt nước, thẳng thắn nhận "Trừng phạt".
"Đừng đâm như vậy... Đừng đừng đừng... Đã tê... tê chết... A a a... Chịu không nổi..."
Thẳng đến khi Hàn Đông liên tục cầu xin tha thứ, Vương Trung Đỉnh mới dừng ngăn giữ ở bộ phận nhạy cảm, cho hắn "Thống khoái" một phen.
Hàn Đông thành công thực hiện "phương án dự phòng", lại được sướng một phen, sau đó tắm tắm đến phải gọi là một trận thoải mái!
Kết quả, mới vừa nằm về ổ chăn không bao lâu, Vương Trung Đỉnh thu dọn đồ đạc liền phát hiện khác thường.
"Gậy mát xa lớn như thế nào thiếu một cái?"
Trong lòng Hàn Đông lộp bộp xuống, kháo! Ta như thế nào đem việc này đem quên đi? Chẳng lẽ lại phải khai báo một lần nữa sao? Liếc trộm Vương Trung Đỉnh một cái, sắc mặt đúng lúc một chút a...
Huống chi hiện tại thừa nhận, còn có hiềm nghi giấu diếm.
Vì thế, Hàn Đông chỉ có thể kiên trì trả lời: "Bị em chơi hỏng, ném đi rồi."
"Chơi như thế nào lại hỏng được?" Vương Trung Đỉnh hỏi.
"Em ngày đó nhất thời hứng khởi, liền xách vào trong bồn tắm, sau đó liền chập mạch rồi."
Vương Trung Đỉnh được bổ não đến mất đi sức phán đoán, lại có thể hừ cười nói: "Xem mấy trò quỷ này ~ "
Hàn Đông âm thầm lau mồ hôi, không chỉnh ra chút chiêu trò, có thể lừa gạt được ngươi sao?
Thừa dịp Vương Trung Đỉnh đi ra ngoài mua cơm, Hàn Đông vội vàng liên hệ công ty chuyển phát nhanh, bắt bọn họ đem đồ chuyển phát quay về, kết quả bên kia lại nói đã bắt đầu phái đi rồi.
Hàn Đông đành phải lại liên hệ nhân viên chuyển phát.
Nhân viên chuyển phát lại đứng chung một khoang thang máy cùng Vương Trung Đỉnh mà tiếp điện thoại.
"Uy, xin chào, chuyển phát XX."
"Từ chối nhận hàng phải không? Mời nói danh tính của ngài."
"Cool—cool—east... Vâng, tìm được rồi."
Vương Trung Đỉnh nghe cái tên như thế, mặt nháy mắt biến sắc.
Nhân viên chuyển phát nhanh nhỏ giọng lầu bầu nói: "Làm gì mà không nói sớm? Cũng đã tới cửa rồi, hại ta chạy một chuyến vô ích."
"Có thể cho tôi xem không?" Vương Trung Đỉnh rốt cục nhịn không được mở miệng.
Nhân viên chuyển phát nhanh do dự một chút, vẫn là đưa cho y.
Bên này Hàn Đông mới vừa thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhân viên chuyển phát lại gọi điện thoại lại.
"Cool tiên sinh, chuyển phát nhanh của ngài không có cách nào từ chối, bởi vì có người kiên quyết thu kiện hàng rồi."
"Kiên quyết thu?"
Mới vừa nói xong cũng nghe được ầm một tiếng.
Ngay sau đó, gương mặt thịnh nộ của Vương Trung Đỉnh liền hiện lên ở cửa. Mà trong tay y, chính là "Chứng cứ phạm tội" mà mình ý đồ tiêu hủy...
Thật sự là một nước đi nhầm, cả bàn cờ đều thua a!
...
Chạng vạng, Thẩm Sơ Hoa qua gõ cửa.
Không đầy một lát, thân thể Hàn Đông tiều tụy hiện ra trước mặt nàng.
"Có thể xuất phát chưa?" Thẩm Sơ Hoa hỏi.
Hai cái chân Hàn Đông run lập cập, hữu khí vô lực trả lời: "Cô cảm thấy thế nào?"
"Được rồi, em không hỏi nữa."
Kỳ thật Thẩm Sơ Hoa đã sớm liệu đến, nguyên cả ngày hôm nay nàng cũng chưa ra cửa phòng, nghe thấy bên phòng Hàn Đông kia bành bạch bộp bộp.
Làm cho nàng hơi kém tới cửa kháng nghị: ngài đã sốt thành như vậy, cũng đừng lại xem GV nữa được không?
Ngươi nói ngươi xem thì xem đi, để làm chi còn xem hàng nội địa? Đủ lời tục tĩu cũng không cẩn thận nghe hiểu rồi.
Ngươi nói ngươi xem hàng nội địa thì xem hàng nội địa, để làm chi còn chọn khẩu vị nặng như vậy? Một chốc lại vỗ bằng tay, trong chốc lát lại quất dây lưng, tiểu thụ kêu thật sự quá đáng thương được không?
Nhưng là xuất phát từ ngại ngùng, Thẩm Sơ Hoa vẫn không cố ý làm rõ.
"Cô không cần chờ tôi, đi về cùng bọn họ đi." Hàn Đông hướng Thẩm Sơ Hoa nói.
"Em không thể để anh một mình ở lại đây a!" Thẩm Sơ Hoa vẻ mặt trượng nghĩa.
Hàn Đông nâng trán, "Tôi không phải một mình."
"A? Không phải một mình?"
Mới vừa nói xong, Vương Trung Đỉnh liền từ phòng bên cạnh làm như không có việc gì đi ra.
"Cô cứ theo chân bọn họ đi đi, có tôi bồi cậu ấy là được."
Thẩm Sơ Hoa nháy mắt chấn kinh rồi.
Vương tổng lại có thể ở đây?
Vậy ta đây ngày hôm nay nghe được chẳng phải là...
Nhận ra được điều này, tâm Thẩm Sơ Hoa đều nát rồi.
Cái "Thao ngươi sướng hay không?" kia, lời thô tục linh tinh kia như thế nào chính là từ cái miệng quý giá của Vương tổng nói ra đây? Cái va chạm mạnh mẽ thô bạo khiến cho người ta sợ hãi kia như thế nào chính là nửa người dưới ngay ngắn quy củ của Vương tổng này làm ra đây?
Sớm biết liền nghe nhiều mộtchút a!!
Bình luận
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1