Mô-za-a đi vào phòng lập trình, liền liếc mắt thấy thân ảnh của KO, sau đó khóe mắt phản xạ nháy một cái. Hắn lập tức ở trong lòng mặc niệm: trấn định trấn định, ta mới là người thụ hại, ta là đến khởi binh vấn tội, phải có khí thế!
A Thích ( không biết có người nhớ rõ hắn không, một trong tam đại thần thủ của phòng lập trình ) đứng ở KO bên cạnh, đang xem hắn lập trình. Nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu, cười tiếp đón một tiếng: “Mi ca, hôm nay thật sớm a.”
“Ân, sớm.” Mô-za-a vội ho một tiếng, đáp.
“Tân hôn còn thức dậy sớm như vậy, thật sự là làm khó ngươi .” A Thích trêu đùa nói.
“. . . . . .”
“Tiếu ca cũng không cho cậu nghỉ một thời gian để hưởng tuần trăng mật à, thật không có tình nghĩa a.” A Thích tiếp tục nói.
“. . . . . .”
“Nghe nói tối hôm qua thực náo nhiệt nha, đáng tiếc ta có việc không đi dự được, rất đáng tiếc .” A Thích thở dài.
“. . . . . .”
Mô-za-a cả người bị thạch hoá, ngôn ngữ công năng tạm thời mất cân đối, không thể đáp lại.
“Mi ca, ngươi làm sao vậy?” A Thích thân thiết hỏi.
Mô-za-a thần sắc bình tĩnh, nhưng nội tâm lại là ngũ lôi oanh đỉnh, cho nên còn tại trong trạng thái thất ngữ.
Vẫn trong trầm mặc KO đột nhiên buông chuột, thản nhiên nói ra một câu, “Chuẩn bị cho tốt .” Rớt ra ghế dựa đứng dậy.
A Thích nhìn thấy hắn, trêu chọc cười: “KO, cậu nên sẽ không là thẹn thùng đi?”
KO liếc mắt nhìn hắn một cái, không để ý tới sự trêu trọc của A Thích, chậm rãi đi đến trước mặt Mô-za-a, thấp giọng nói: “Vừa rồi người của phòng kế hoạch đến tìm cậu.”
“. . . . . . Nga. . . . . .” Mô-za-a đáp, nhưng cả người còn không có ở trong trạng thái hỗn độn hồi phục lại, nhất thời cũng không động tác.
KO liếc nhìn cậu một cái.
Sau đó dời tầm mắt.
Sau đó liễm hạ mắt.
Sau đó đi lướt qua.
Yên tĩnh.
“Di?” A Thích nghi hoặc nói: ” KO như thế nào vẫn là lạnh lùng như thế a? Tớ còn nghĩ trải qua một đêm tân hôn mất hồn hôm qua sau cậu ấy sẽ có thay đổi chứ. Quả nhiên vẫn là sai lầm rồi sao?”
Đêm. . . . . . Mất. . . . . . Hồn. . . . . .
Mô-za-a khoé miệng run rẩy, trong lòng khóc không ra nước mắt rống một tiếng: Ta —— là —— đến —— hưng —— sư —— vấn —— tội —— a —— vì cái gì lại biến thành như vậy a ~ như vậy a ~ a ~
Bình luận
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 41
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 15
- Chương 10
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1