chương 11/ 12

Ra về............. :)

Nó dọn tập vở cho vào cặp. Lay lay anh:

- Này dậy đi. Về thôi - nó

- Biết rồi mà - anh

- Nhanh đi- nó

- Từ từ chứ

Nó và hắn cùng bước ra ngoài. Trời hôm nay nóng thật đã vậy nắng nữa. Aizzz nãn hết sức. Ra tới cổng trường nó bị thu hút bởi một thứ, cái đó là một quầy trò chơi nhỏ với lại nó cũng bán đồ ăn.

- Này, qua đấy chút đi rồi về nhé. - nó ns vs anh

- Gì nữa đây. - anh nhăn mặt nhưng vẫn đi theo

-Ah nhìn này con chuột này dễ thương nhỉ?- nó ns vs anh

- Uh - anh vô tâm

- Cái này bao nhiêu vậy ạ?- nó hỏi anh bán hàng

- Con chuột này ko bán đâu, chơi trò chơi thắng mới có. - anh bán hàng nhiệt tình

- Chơi gì vậy ạ?- nó

- Em nhìn này ở đây có một bàn bowling mini. Anh đưa cho em 3 trái banh nhỏ chỉ cần thẩy 3 lần mỗi lần ngã 7 trái là được. - anh bán hàng

- Có tốn tiền ko ạ? - nó

- Có chứ- anh bán hafng

- Này cho mượn tiền đi về nhà trả cho, ko đem theo- nó nài nỉ anh

- Ai chơi thì tự trả đi. Ko thì khỏi chơi. - anh tl lại nó

- Keo kiệt - nó nhăn mặt, nó nhìn con chuột nhỏ đầy tiếc nuối

- Bao nhiêu?- anh động lòng khi thấy biểu cảm của nó

- Anh cho t mượn hả? - nó hớn hở

- Uh - anh

- Bao nhiêu thế?- nó hỏi ông anh bán hàng

- 50k - anh bán hàng tl lại

- Này- anh đưa tiền cho nó chơi

- Cảm ơn - nó hớn hở đưa tiền cho anh ta

- Đc rồi em đưa bàn tay đây anh đưa 3 viên bi cho. - anh bh

- Nè - nó chìa bàn tay đẹp của mifh ra

Anh ta thả 3 viên bi vào tay nó rồi sau đó tranh thủ vuốt ve bàn aty xinh đẹp này.

- Này giỡn mặt à tên kia. Sao lại đụng vào ng cô ấy hả- anh hét to lên khi thấy cảnh đấy

- Tôi làm gì đâu - anh ta chối

Anh hơi bị điên với tên này rồi. Anh đẩy nó ra ko cho nó chơi nữa.

- Để tôi chơi. - anh lấy 3 viên bi từ nó và chỉ sau 30 giây thì tất cả đã đổ hết, 10 luôn nhá.

- Á, giỏi qua s. Chuột chuột của tôi - nó hí ha hí hửng đòi chuột

- Uh - ah bh choáng ngợp trc tài của Khang

- Đây này. Của em - nó định đưa tay ra nhận nhưng anh lại nhận giùm rồi kéo nó đi lên . Đứng đó chắc anh đau tim quá.

- Ax, cho tôi cầm nó đi- nó nài nỉ anh

- Này- anh trả lại cho nó

- oa, dễ thương thật. Chị sẽ nuôi cho tới khi em lớn = chị luôn . - nó

Anh cười, dễ thương thật. Tính cách trẻ con hiếm thấy.

- Muốn cõng ko ? - anh

- Muốn chứ, cõng đi. Nhẹ lắm có 45kg thôi. - nó

- Sao nhẹ thế. - anh

- Uh, nhẹ mới đẹp . Hoy về đi. - nó

- Rồi ngồi lên đây. - Anh ngồi xuống cho nó trèo lên và bắt đầu vè nhà.

- Woah đã thật. - nó nói với anh

- anh chỉ biết cười.......... Một nụ cười dưới trời nắng nhạt.............

Tới nhà..............

Nó chạy tọt vào trong mặc anh ở ngoài đang mệt hết sức.

- Em đúng là - anh trách móc nó

Anh vừa ngồi xuống sofa thì hắn cũng về.

- Anh về rồi sao? - anh quan tâm hắn một chút dù gì cũng là anh em mà

- Uh... sao về sớm thế. mới có 11h30 thôi mà- hắn đáp lại

- Mà anh này, em hỏi anh một chuyện được ko?- Khang hỏi hắn

- Anh có.... à mà thôi. Lúc khác em sẽ nói, h em đi nghĩ cái đã. Em ko ăn cơm đâu, đừng kêu- anh

- Uh.....- hắn nhún vai rồi bước vào phòng

******** Phòng hắn************

Hắn bước vô phòng thì thấy nó đang nằm chễm chệ trên giường. Nó thấy hắn thì nhớ tới chuyện hồi tối hôm qua và bắt đầu né hắn. Nó đứng dậy, đặt con chuột vào lồng rồi bước vào toilet.

- Tôi xài trc. Đợi đi - nó

- Chuyện gì vậy. - hắn khó hiểu

Hắn cởi bộ vest ra hắn định lấy đồ thay thì đúng lúc nó đi ra. Và nó ko tin vào mắt mình, hắn ko mặc... áo và đang đứng trước một đứa con gái trong trắng như nó.

- Aziii, anh làm gì thế? Sao lại cởi áo ra vậy? - nó hét toáng lên

- Có sao đâu nhưng mà..... tôi là ck em cơ mà. Có gì mà ko đc chứ. - hắn đi tới chỗ nó đang đứng... ngày một gần hơn......

Và bây giờ đôi môi của nó chỉ cách hắn khoảng 2cm nữa thôi. Tim nó đập tình thịch, hắn có thể cảm nhận được....

" Đùa với em một chút " hắn nghĩ thầm

Nó im lặng..... ko ns gì hết, Hắn cũng thế.... thời gian như ngưng đọng và ko gian này chỉ có 2 con người thôi....

- Anh tính làm gì tôi hả?- nó dã lên tiếng

- Em thấy tôi muốn làm gì em? - hắn

- Ko đc hôn tôi đâu ? - nó

- Ai thèm, đùa với em chút thôi. - hắn xích ra nhưng hắn đã mất thăng bằng và như thường môi họ đã chạm nhau. Đôi môi mỏng đỏ tự nhiên cùng với đôi môi mỏng cam ấy đang hòa quyện vào nhau..... Họ đang trao nhau nụ hôn. một nụ hôn tình cờ.......

Nó và hắn 2 mắt cứ nhìn nhau như vậy, ko ai muốn tách ra vì đôi môi của đối phương rất bị thu hút. Thời gian lại ngưng đọng.......... khoảnh khắc này thật đẹp.......

Hắn vội tách mình ra khỏi đôi môi đỏ ấy và chạy ngay vào toilet. Hắn và nó bắt đầu lại hành độg giống nhau........

Sau khi đối phương bỏ đi thì 2 ng họ đều thở hổn hển và đưa ngón tay của mình chạm vào môi. " Nụ hôn đầu đời là đây sao?" - 2 con ng đều suy nghĩ giống nhau.

Hắn tắm rửa và bước ra ngoài mong rằng nó đã ngủ nhưng nó lại đang thức.... 2 ánh mắt lại nhìn nhau và dây thần kinh ngại lại bắt đầu làm việc. đôi má của họ đã đỏ ửng lên nhìn rất đáng yêu.......

- Ờ... ừ... à chuyện vừa rồi. Xin lỗi- hắn mở lơi trc

- Ờ... ừ.... à ko sao, ko sao.. Tôi đi ăn cơm..... - nó ngập ngùng tl lại và đi ra ngoài

Hắn thở phào rồi đi ra ngoài ăn cơm. Sau khi ăn cơm thì hắn lại đi đâu đấy còn nó thì về phòng chơi với chuột vì hôm nay nó được nghỉ.

^^^^^^^^^^^^L Tối L^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^

3 ng này kéo nhau ra ngoài ngồi hóng gió với uống nước ( vườn nhà hắn). Hôm nay thời tiết thật, rất dễ chịu....... 3 con người cùng nhâm nhi cà phê ( tối sao ngủ trời).

- Gió mát thật. - nó buộc miệng nói lên

- Cậu thích gió lắm à? - H Khang hỏi nó

- Uh.. rất thích.. - nó

Hắn nhìn nó và nó nhìn lại thì má lại đỏ lên và lại quay đi chỗ khác........ Hai con ng này chưa dám nhìn mặt nhau luôn... -_-

- À cho mh hỏi mấy h rồi đc ko? - nó

- 7h rồi. - Khang tl

- Á chết rồi, có phim rồi. 2 ng ngồi đây đi, vào coi phim đã.... - nó vội chạy vào nhà..

Sau khi nó đi....

- Anh... cho em hỏi lại nhé? - Khang ns vs hắn

- Uh... nói đi - hắn

- Anh có yêu Khải Băng ko? - Khang

- Sao em hỏi vậy? - hắn xém sặc vì câu hỏi của anh

- Tl đi - anh

- À.. ừ thì chắc là ko đâu. - hắn đâu biết rằng hắn đã có cảm tình với nó từ lâu rồi nhưng hắn lại ko nhận ra vì hắn luôn suy nghĩ rằng hắn ko thể yêu thương bất kì ai từ cái ngày mà dây thần kinh yêu thương của hắn bị đánh cắp..........

- Vậy em muốn nói với anh cái này. - Khang

- Gì nữa sao? - hắn

- Em thích vợ của anh,lâu lắm rồi. Em có thể cướp cô ấy từ tay anh được ko?- Khang nói một cách nghiêm túc

- Ý em là? - hắn đã sặc khi nghe câu này. Em trai hắn biết yêu........

- Em muốn tranh giành công bằng với anh, được ko? - Khang vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc

- Có nghĩa rằng em yêu Khải Băng và muốn có được cô ấy. Thế thì em cứ lấy đi, anh ko cản - hắn

- Em muốn cạnh tranh công bằng vì em biết anh đã có tình cảm với cô ấy nên em mới ns vậy còn nếu như ah ko yêu cô ấy thì e đã cướp cô ấy từ lâu rồi> - khang

- anh yêu cô ấy sao? - hắn

- em ko bao giờ nói sai đâu. Anh cứ suy nghĩ về những chuyện trước đây đi rồi anh sẽ biết. - Khang đứng dậy. - Và cho dù thế nào thì em vẫn muốn nói rằng " EM SẼ TRANH GIÀNH CÔNG BẰNG VỚI ANH"

- Mình biết yêu sao? - hắn ns với chính mình rồi lại lắc đầu. Tối nay nhiều chuyện sẽ suy nghĩ đây.............. Hắn cũng đứng dậy và bước vào nhà....... hắn sẽ suy nghĩ lại mọi chuyện như lời của Khang..............

_________------------------------------------ LLLL END CHAP LLLL -----------------------------------------____________________

Bình luận





Chi tiết truyện