Huyền Không đạo trưởng trong bộ đạo bào Võ Đang phải bước ra trước quần hùng hắc đạo. Vị đạo sĩ Võ Đang trịnh trọng nói:
- Chư vị bằng hữu! Hôm nay chư vị họp mặt tại Võ Đang phái của bần đạo. Sự có mặt của chư vị khiến bần đạo vô cùng cảm kích. Bần đạo gởi thiếp thư mời chư vị đến đây để cùng bàn đại sự họp nhất quần hùng hai đạo, đặng phát lịnh tróc nã Kim Tiền giáo chủ nữ ma đầu Tiết Mạc Chược.
Huyền Không chân nhân lấy hơi rồi từ tốn nói tiếp:
- Thời vận võ lâm đã đến lúc phải họp nhất để đối phó với mụ ma đầu Tiết Mạc Chược, như hôm nào chúng ta đã từng họp nhất đối phó với Ẩn tướng thiên tôn Du Cát Đằng. Bần đạo rất mong chư vị bằng hữu xa gần sẽ họp sức với bần đạo.
Quần hùng nhao nhao hẳn lên.
Huyền Không chân nhân khoát tay cho mọi người im lặng. Người nhìn lại Thượng Quan Nghi:
- Thượng Quan bang chủ! Bần đạo thỉnh bang chủ nói vài lời với anh hùng hào kiệt trong võ lâm.
Thượng Quan Nghi sửa lại trang phục đứng lên bước đến bên Huyền Không chân nhân.
Lão vuốt râu mỉm cười nhìn quần hùng rồi từ tốn nói:
- Chư vị anh hùng hào kiệt ở đây, hẳn đều muốn họp lực tróc nã mụ ma đầu Tiết Mạc Chược. Sự gian trá của mụ ma đầu Tiết Mạc Chược thì không ai rành bằng bổn bang chủ.
Ngoài Tiết Mạc Chược ra, chúng ta còn có thêm kẻ thù vô cùng lợi hại nữa là Du Thiếu Bảo... Tức Trương Quảng hậu nhân của Du Cát Đằng. Nếu chư vị đồng lòng thì hãy gia nhập Kim Tiền bang của lão phu.
Quần hùng ồ lên.
Từ trong quần hùng một người có dáng vẻ nho nhã bước ra. Y ôm quyền nói:
- Kim Tiền bang chủ! Lão muốn quần hùng gia nhập Kim Tiền bang của lão, để chịu sự sai khiến của lão ư?
Y lắc đầu, che môi rồi nói tiếp:
- Náng Định Tử này không chịu đâu. Nếu có phải nghe chỉ dụ thì Náng mỗ chỉ nghe lịnh Huyền Không chân nhân mà thôi.
Thượng Quan Nghi vuốt râu:
- Ngoài danh thiết diện phán quan của Náng tôn giả, lão phu có nghe qua rồi. Thượng Quan lão phu đến Võ Đang lần này thú thật với chư vị anh hùng hào kiệt. Lão phu chỉ có một ý duy nhất.
Huyền Không đạo trưởng chau mày. Người đã bắt đầu ngờ ngợ có cái gì đó ẩn tàng trong mỗi câu nói của Thượng Quan Nghi.
Thượng Quan Nghi nhìn lại Huyền Không đạo trưởng:
- Đạo trưởng! Có thể cho Trung Nguyên nói ra ý của mình chứ?
Huyền Không đạo trưởng gật đầu:
- Bang chủ cứ nói.
Thượng Quan Nghi nhìn lại quần hùng, từ tốn nói:
- Lão xét thấy thời vận của võ lâm đang đến hồi mạt kiếp, nên muốn đứng ra gánh vác trọng trách lãnh đạo võ lâm. Trước là để đối phó tiểu ma đầu Du Thiếu Bảo, sau là đối phó với mụ ma đầu Tiết Mạc Chược. Muốn đảm đương chức vị Minh chủ võ lâm.
Quần hùng nghe Thượng Quan Nghi thốt ra câu này liền ồ lên.
Náng Định Tư gắt giọng hỏi:
- Thượng Quan Nghi! Từ trước đến nay ai cũng hoài nghi lão là người có dã tâm. Nay lão muốn đảm đương chức vị Minh chủ võ lâm. Vậy lão có bản lĩnh gì để khiến cho quần hùng võ lâm tâm phục khẩu phục.
Thượng Quan Nghi mỉm cười nói:
- Bản lĩnh của Thượng Quan Nghi từ trước đến nay hẳn chư vị anh hùng hào kiệt đã biết rồi. Có thẻ nói là thiên hạ vô địch. Nên bổn bang chủ mới cho mình cái quyền thống lĩnh quần hào.
Lão cười khẩy một tiếng rồi nói tiếp:
- Chắc các người sẽ cười lão chứ gì?
Lão nói dứt câu, quần hùng đồng loạt phá lên cười làm vang động cả không gian trước sân tràng đại điện Võ Đang.
Chờ cho quần hùng cười xong, Thượng Quan Nghi ôn nhu nói:
- Các vị cười xong rồi, thì lần lượt từng người hãy đến bếp than đằng kia để đóng dấu Kim Tiền, tỏ lòng đầu phục Kim Tiền bang. Ai không có dấu Kim Tiền xem như là đồng lỏa với tiểu ma đầu Du Thiếu Bảo và mụ ma nữ Tiết Mạc Chược. Thượng Quan Nghi lão phu giết không tha.
Náng Định Tư nhìn Thượng Quan Nghi gần như không chớp mắt, trongkhi Huyền Không chân nhân đạo trưởng sửng sờ, ngây mặt.
Huyền Không đạo trưởng bước đến trước mặt Thượng Quan Nghi:
- Thượng Quan tôn giá... ý của tôn giá đến đây là ý gì... Kết tội trạng của Tiết Mạc Chược, hay muốn độc bá quần hào?
Thượng Quan Nghi vuốt râu:
- Đạo trưởng đã hỏi, bổn nhân xin trả lời. Trước tiên bổn nhân phải là Minh chủ võ lâm trước rồi mới tính đến chuyện tróc nã ma đầu, đạo trưởng thấy được chứ?
- Nghe Thượng Quan bang chủ nói mà bần đạo không tin vào lỗ tai mình nữa.
- Tin hay không tin là quyền của đạo trưởng. Còn bổn nhân thì có mục đích riêng của mình.
Lão vuốt râu:
- Hay đạo trưởng có ý chống lại Kim Tiền bang của Thượng Quan Nghi.
Đôi chân mày của Huyền Không đạo trưởng chau hẳn lại:
- Bần đạo chống lại ý tưởng độc bá quần hùng võ lâm của bang chủ thì đã sao nào?
Thượng Quan Nghi buông một câu gọn lỏn:
- Chống lại bổn nhân, đạo trưởng phải chết.
Mặt Huyền Không sa sầm:
- Bần đạo không tin vào tai mình nữa. Được! Nếu bang chủ muốn độc bá võ lâm thì trước tiên phải thu phục bần đạo.
- Bổn nhân cũng đang có ý đó.
Huyền Không đạo trưởng lùi lại ba bộ, song thủ bắt ấn quyết vận nội lực vào đan điền.
Huyền Không đạo trưởng nghiêm giọng nói:
- Lưỡng nghi bát quái chưởng của bần đạo từ trước đến nay tự cho là không có đối thủ.
Thượng Quan bang chủ có thể đỡ nổi không?
- Bổn nhân rất muốn thử nghiệm chưởng công cái thế của Võ Đang.
- Được! Bần đạo không khách sáo.
Huyền Không đạo trưởng nói dứt câu từ từ đẩy chưởng về phía Thượng Quan Nghi. Hai luồng xoáy kình uy mãnh cuốn về Thượng Quan Nghi. Lão chẳng né tránh cũng chẳng chút e dè, dựng chưởng đón thẳng đỡ thẳng.
- Ầm...
Tiếng sâm vang động không gian khi chưởng của Huyền Không đạo trưởng chạm vào màn tử khí của Thượng Quan Nghi. Sau tiếng sấm chưởng thì từ phía Thượng Quan Nghi xuất hiện hai đạo xoáy kình cuốn ngay đến Huyền Không đạo trưởng, kéo ghịt lão đạo sĩ Võ Đang về phía lão.
Chưởng thủ của Huyền Không đạo trưởng áp chặt lấy đôi ma thủ của Thượng Quan Nghi. Hai người từ cuộc giao đấu bình thường chuyển sang giao thủ bằng nội lực.
Bất thình lình Huyền Không đạo trưởngrống lên một tiếng thật lớn:
- Hấp huyết đại tà công.
Lời còn đọng trên mình Huyền Không đạo trưởng thì một màn huyết khí đỏ ối xuất hiện quanh thể pháp của Thượng Quan Nghi. Cùng với sự xuất hiện của màn huyết khí đó, thì thần pháp của Huyền Không run lẩy bẩy.
- Ầm...
Huyền Không đạo trưởng như cánh diều đứt dây bị bắn đi bởi luồng bạo phong khốc liệt, ngã dài dưới đất. Lão nằm bất động chẳng cục cựa nhúc nhíc. Nhân dạng phương phi của Huyền Không chân nhân giờ trông chẳng khác gì một cành cây mục khô đét.
Náng Định Tư chứng kiến tận mắt cái chết của Huyền Không chân nhân, hồn siêu phách lạc, đứng phổng ra như thể bị trời trồng. Một trong ba đỉnh trụ của võ lâm đương thời thế mà chết không1 lời trối trăng bởi chưởng quỷ của Thượng Quan Nghi.
Thượng Quan Nghi nhìn lại Náng Định Tư:
- Náng đại hiệp! Bổn bang chủ có thể thống lĩnh quần hùng võ lâm không?
Bảy vị đạo trưởng Võ Đang băng ra, vây tròn lấy Thượng Quan Nghi.
Thượng Quan Nghi vỗ tay:
- A... Thất tinh trận pháp! Trận pháp này là trận pháp trấn môn của Võ Đang. Bổn bang chủ cũng rất muốn chứng nghiệm có đúng như lời đồn đãi của võ lâm không?
Bảy vị đạo sĩ đồng loạt rút trường kiếm, vận hành thất tinh trận pháp.
Thượng Quan Nghi hừ nhạt một tiếng. Ngay sau tiếng hừ nhạt đó, thân ảnh của lão xoay tròn như bông vụ. Một màn chỉ đỏ ối tua túa phát ra.
Huyết chói nhưng màn kiếm chết chóc, lia ngang chém dọc, và tạo ngay ra một cuộc thảm sát khiến quần hùng hồn siêu phách lạc. Bảy vị đạo sĩ Võ Đang nhứt tề bị những đạo huyết chỉ chém ngang qua thắt lưng, chẳng khác nào bảy cây chuối bị chém bởi bảo đao bảo kiếm.
Họ ngã nằm rạp xuống đất mà chẳng ai nói được lời nào.
Thượng Quan Nghi khoanh tay trước ngực nhìn Náng Định Tư. Lão ôn nhu nói:
- Bây giờ hẳn Náng đại hiệp đã có thể nhận biết ai là Minh chủ võ lâm thống lĩnh quần hùng.
Lời còn đọng trên miệng Thượng Quan Nghi thì Náng Định Tư bất ngờ thi triển khinh công đào thoát.
Náng Định Tư vừa lao đi được bốn trượng thì Thượng Quan Nghi tợ cánh chim sắt lao vụt qua đầu Náng Định Tư. Thủ cấp của Náng Định Tư rơi xuống đất mà thân ảnh vẫn lao đi vùn vụt, cho đến hết đà mới đổ sầm xuống.
Cái chết của Thiết diện Náng Định Tư càng khiến quần hùng hồn siêu phách lạc.
Thượng Quan Nghi quay lại khán đài. Y nhìn xuống quần hùng hắc bạch hai đạo.
- Bây giờ chư vị hẳn đã nhận ra ai thật là võ lâm minh chủ rồi chứ?
Quần hùng im thin thít.
Thượng Quan Nghi vỗ tay một tiếng.
Ngay lập tức có hàng hàng lớp lớp những cao thủ vận hắc y võ phục đứng án ngữ ngay phía sau quần hùng. Chỉ một Thượng Quan Nghi, quần hùng cảm tưởng mình đã hóa thành dê, thành cừu trước sự khát mồi của chúa sơn lâm, nay lại có thêm những đại cao thủ khác nữa, họ càng cảm nhận quyền năng tối thượng của Kim Tiền bang chủ.
Thượng Quan Nghi ngửa mặt cười vang dội. Lão cắt ngang tràng tiếu ngạo, gằn giọng nói:
- Đến bây giờ bổn nhân vẫn cho các người sự lựa chọn. Ai theo bổn nhân hãy tự nguyện đến đóng dấu Kim Tiền... Bằng như không theo cứ đứng tại chỗ.
Lão nói xong thì từ trong quần hùng, Lâm Trung Quân bước ra.
Thượng Quan Nghi dõi mắt nhìn Lâm Trung Quân:
- Ngươi là người đầu tiên đóng dấu Kim Tiền ư?
Lâm Trung Quân ôm quyền nhìn Thượng Quan Nghi nói:
- Trước khi tại hạ đóng dấu Kim Tiền đầu phục bang chủ, tại hạ có mấy điều muốn hỏi bang chủ.
Thượng Quan Nghi khoanh tay trước ngực:
- Ngươi cứ hỏi.
- Câu hỏi thứ nhất của tại hạ hỏi bang chủ. Nếu bang chủ biết một người nhẫn tâm xử tử con mình để hòng thu học võ công hấp huyết đại tà công thì Bang chủ có ngưỡng mộ và đầu phục người đó không?
Mặt Thượng Quan Nghi đanh hẳn lại:
- Ngươi là ai?
- Vô ảnh tử kiếm Lâm Trung Quân.
- Vô ảnh tử kiếm, trước đây bổn nhân cũng có sự ngưỡng mộ ngươi đó. Thậm chí bổn nhân có lúc còn tỏ ý muốn chiêu nạp ngươi vào Kim Tiền bang, nhưng rất tiếc ta không biết được hành tung của ngươi. Nhưng nay bổn nhân vẫn thích thú muốn ngươi đầu nhập Kim Tiền bang.
- Bang chủ chưa trả lời tại hạ.
- Ngươi muốn bổn nhân trả lời... bổn nhân sẽ trả lời cho ngươi điều này. Mỗi người chỉ có một cái mạng thôi, nên trước tiên phải biết quý mạng của mình đã. Hôm nay ta có thể mất con nhưng cũng có thể tìm được đứa con khác. Nhưng nếu mất mạng thì chẳng bao giờ tìm được cái mạng thứ hai.
Lâm Trung Quân lắc đầu.
- Câu trả lời của tôn giá quá đủ. Phàm một kẻ giết con mình thì đâu còn chút nhân tính để sai khiến tại hạ. Mặc dù trước đây tại hạ có giết người vì kim lượng nhưng không như Bang chủ.
Thượng Quan Nghi nạt ngang:
- Im...
Lão gằn giọng nói:
- Ngươi chỉ có hai sự lựa chọn... chết hoặc đầu nhập Kim Tiền bang của bổn nhân.
- Không có chuyện Vô ảnh tử kiếm đầu nhập Kim Tiền bang của tôn giá đâu.
- Vậy là ngươi chọn cái chết.
- Chưa chắc ai sẽ chết.
Lâm Trung Quân đặt tay vào đốc kiếm.
Đôi chân mày của Thượng Quan Nghi nhíu lại:
- Ngươi tự cho mình có bản lĩnh đối phó với bổn nhân ư?
- Tại hạ tin mình có dư bản lĩnh để đối phó với tôn giá.
- Bổn tọa xem bản lĩnh của ngươi thế nào mà tự thị như vậy.
Lão nói rồi bắt ấn quyền, vận hấp huyết đại tà công. Một màn huyết khí hiện ra bao bọc lấy thân ảnh của Thượng Quan Nghi.
Trung Quân gằn giọng nói:
- Tôn giá có thần công hộ thể thì tại hạ cũng có kiếm ảnh vô tâm.
Y nói rồi xoay nửa vòng phát mạnh lưỡi kiếm về phía Thượng Quan Nghi. Một đạo kiếm khí phát ra chém xả vào màn huyết khí thần công hộ thể của đối phương.
- Chát...
Kiếm khí bật ra thì Thượng Quan Nghi cũng phát tác huyết chỉ công đến Lâm Trung Quân.
Quần hùng nín thở để thị nhãn cuộc giao đấu giữa hai người. Họ thị nhãn nhưng đoán chắc Lâm Trung Quân vô ảnh tử kiếm sẽ nhận một cái chết không toàn mạng như Huyền Không chân nhân hoặc giống như Náng Định Tư.
Lâm Trung Quân hoành ngang lưỡi kiếm đón lấy đạo kiếm chỉ của Thượng Quan Nghi.
- Chát...
Thượng Quan Nghi thấy Lâm Trung Quân đỡ được một chiêu huyết chỉ của mình, phấn khích nói:
- Lâm kiếm thủ... Khá lắm.
Lão vừa nói vừa phát triển chưởng thủ thành quỷ trảo, rồi nhảy xổ tới thộp lấy Lâm Trung Quân. Lâm Trung Quân đảo người, dùng lưỡi kiếm chém xả vào trảo quỷ của đối phương.
Lưỡi kiếm của y vừa chạm vào đôi song trảo của Thượng Quan Nghi liền bị lão quỷ trở hổ khẩu, bất ngờ bóp chặt lấy lưỡi kiếm.
Lão cười khẩy nói:
- Ngươi chết chắc rồi.
Thượng Quan Nghi vừa nói vừa truyền hấp huyết đại tà công rút ngay chân nguyên của Lâm Trung Quân qua lưỡi kiếm đó. Lâm Trung Quân cảm nhận ngay điều nguy hiểm đó, liền buồng đốc kiếm dùng luôn sát chiêu qua bao kiếm, lia một đường vòng cung, hướng mũi kiếm vào yết hầu Thượng Quan Nghi.
Chiêu công bất ngờ và đặc dị của Lâm Trung Quân khiến Thượng Quan Nghi phải giật mình. Lão nghĩ đến kỳ biến trong chiêu thức đó liền phản xạ thật nhanh, ngã người ra sau.
Mặc dù lão phản xạ nhanh như vậy nhưng mũi mật kiếm dấu trong võ kiếm vẫn kịp tiện đứt chòm râu của lão.
Thượng Quan Nghi vừa thẹn vừa giận đến tái mặt rít giọng nói:
- Vô ảnh tử kiếm, ngươi khá lắm. Nhưng ngươi cũng khiến cho bổn nhân tức giận đó.
Thượng Quan Nghi nói song rống lên một tiếng thật lớn. Thân ảnh của lão như cánh dơi lao thẳng đến Lâm Trung Quân. Mười ngón chỉ vươn ra lập tức có mười đạo chỉ khí đỏ ối kết thành màn lưới trùng trùng điệp điệp chụp xuống họ Lâm.
Trung Quân múa tít võ kiếm đón thẳng đỡ thẳng lấy mười đạo chỉ của Thượng Quan Nghi.
- Chát... Chát... Chát...
Võ kiếm trong tay Trung Quân bị chỉ khí của Thượng Quan Nghi đánh bật ra khỏi tay.
Lão gằn giọng nói:
- Rượu mời không uống, ngươi đòi uống rượu phạt. Chết đừng hối tiếc.
Cùng với lời nói đó, Thượng Quan Nghi vỗ quỷ trảo đến đan điền của họ Lâm.
Đón thẳng đỡ thẳng liên tục những đạo chỉ của Thượng Quan Nghi đến độ hổ khẩu tê rần, phải buông cả binh khí thì Lâm Trung Quân cảm nhận áp lực vỗ đến đan điền mình. Y nghiến răng nghĩ thầm:
"Lâm Trung Quân ta liều chết với lão đây." Ý nghĩ đó lướt qua đầu, Trung Quân mặc nhiên để quỷ trảo vỗ vào đan điền mình, ngược lại còn vung chưởng đánh thẳng vào mặt Thượng Quan Nghi. Thế công liều mạng của Lâm Trung Quân buột Thượng Quan Nghi chẳng còn sự lựa chọn nào mà phải rút trảo quỷ về đồng thời thối bộ.
Lão trừng mắt nhìn Lâm Trung Quân:
- Lâm Trung Quân! Ngươi liều mạng với bổn nhân sao?
Lâm Trung Quân cười khẩy:
- Cùng chết với Bang chủ là điều vinh hạnh của tại hạ.
- Bổn tọa đâu cho ngươi đắc ý như vậy.
Thượng Quan Nghi vừa nói vừa chuyển hóa công lực. Một màn huyết khí tụ lại trên đôi song thủ của lão. Lão rít giọng nói:
- Không giết được ngươi, quần hùng đâu cho Thượng Quan Nghi là thiên hạ vô địch, võ lâm chí tôn.
Lão vừa nói vừa toan phát tác khối cầu huyết khí về phía Lâm Trung Quân thì hai bóng người tợ như hai cánh chim sắt lướt đến, áng ngữ ngay trước mặt Vô ảnh tử kiếm.
Họ vừa hạ thân thì liền tạo ra một màn ảo khí với hào quang ngũ sắc, hứng ngay lấy quả cầu hấp huyết đại tà công của Thượng Quan Nghi.
- Ầm...
Tiếng sấm động vang rền cả không trung, những tưởng đâu Lâm Trung Quân và hai người kia sẽ tan xác nhưng tất cả không như vậy, mà hoàn toàn ngược lại.
Kẻ bị dư kình hất ngược về sau lại chính là Thượng Quan Nghi. Lão ngã ngồi ngay xuống sàn khán đài, tròn mắt nhìn về phía màn ảo khí ngũ sắc đang tan biến dần, cho đến khi nhân dạng của Trương Quảng và Thể Ngọc đập vào mắt lão.
- Ngươi...
Trương Quảng nhìn lão:
- Thượng Quan tiền bối có thể đứng lên và rời khỏi đây. Đây là cơ hội cuối cùng mà vãn bối dành cho người. Quyền năng của tà công không giúp tiền bối trở thành minh chủ võ lâm đâu. Hãy sử dụng chữ nhân trước đây vãn bối trao cho tiền bối để trở thành người bề trên của thiên hạ.
Thượng Quan Nghi lồm cồm đứng lên. Lão nhìn Trương Quảng gần như không chớp mắt.
Lão rít giọng nói:
- Trương Quảng! Lão phu sẽ gặp lại ngươi.
Bình luận
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1