Một đêm không chợp mắt.
Xán Xán đứng lên, mắt đeo hai túi to.
Mặc quần áo tử tế, lê chân ra cửa, Triệu Noãn Noãn đã đi làm, trên bàn có điểm tâm để lại.
Chỉ nhìn một cái, trong đầu Xán Xán lập tức hiện lên ánh mắt Triệu Noãn Noãn tối hôm qua, tâm lại bắt đầu loạn.
“Phiền chết được, phiền chết được…” Nàng ôm đầu, muốn đem những thứ nghĩ không ra kia từ trong óc vất qua một bên.
“Phiền cái gì?” thanh âm của Cao Vũ.
Xán Xán ngẩng đầu, ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy Cao Vũ một thân mặc chế phục Âu Châu vàng nhạt, mắt phượng mỉm cười, toàn thân có loại ánh sáng nói không ra lời.
Thấy Xán Xán thất thần, Cao Vũ không khỏi đắc ý, “Nhìn cái gì?”
Xán Xán từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, nói chi tiết, “Ngươi… Hôm nay nhìn không giống mọi ngày…”
Nàng vừa nói, vẻ đắc ý của Cao Vũ lập tức gợi lên khóe miệng. Đó là dĩ
nhiên ! Tối hôm qua hắn đã chuẩn bị đủ, chính là muốn làm cho hai mắt
của nàng hôm nay có thể tỏa sáng.
Gặp nụ cười quỷ dị, Xán Xán ở một bên yếu ớt nói, “Ngươi chẳng lẽ là… Muốn đi bán mình?”
Răng rắc, đắc ý bị bể làm hai nửa.
“Tô Xán Xán, ngươi không nhớ là hôm nay muốn đi làm gì sao?”
Xán Xán vô tội nhìn hắn, “Làm gì?”
Nàng quả nhiên quên mất!
Vẻ mặt Cao Vũ bất đắc dĩ, “Ngươi hôm nay đi tham gia hội đồng học.”
“A!” Kèm theo tiếng thét chói tai, Xán Xán gấp đến độ vỗ đầu, “Xong
xong, ta quên mất! Bây giờ mấy giờ rồi? Chắc không còn kịp rồi…”
Thấy nàng bộ dạng xoay vòng, Cao Vũ rốt cục hết chỗ nói.
Chuyện này cũng có thể quên mất, coi như ngươi giỏi!
Thời gian chuẩn bị sắp xếp còn lại chưa tới một giờ.
“Tô Xán Xán, nhất định là ngươi sinh năm con bò.”
Xán Xán đút một ổ bánh bao vào trong miệng, hàm hồ nói, “Thập… Sao bò?”
“Ốc sên.”
-_- [] [] []
Cứ như vậy, Xán Xán này chỉ là ốc sên ba a ba, cuối cùng bò tới nơi——tiệm cơm XX.
Tiệm cơm bố trí theo kiểu Nhật, tùy lúc cửa của hai gian có thể tách
dời, không gian rất lớn, có thể đồng thời chứa mười mấy người. Hội đồng
học trung học đệ nhị cấp của Xán Xán cử hành ở chỗ này.
Lúc Cao Vũ cùng Xán Xán tới, trong gian đã ngồi đầy người, cửa bị mở ra trong
nháy mắt, mười mấy ánh mắt phảng phất tia sáng đèn huỳnh quang tả địa
bắn thẳng tới, sau đó là tiếng bàn luận xôn xao.
Trình độ phong cách bạn đồng học Cao Vũ hôm nay có thể thấy là nổi bật.
“Xán Xán! Tới đây tới đây!”
Đang lúng túng, một người đứng lên, liều mạng hướng Xán Xán ngoắc.
Định thần nhìn lại, kẻ phất tay kia đúng là đồng học Nhan Như Ngọc kẻ
bị tình yêu che mắt, bên cạnh nàng là Hồng Y thắng hỏa, cười tươi như
hoa, hào phóng mà nội liễm, hoa lệ mà ưu thương, không sai! Chính là
tình cảm chân thành của nàng bây giờ —— trẻ nhỏ Dương Tiếu!
Hai người ngồi vào chỗ của mình.
Nhan Như Ngọc một phen kéo Xán Xán qua, giảm thấp thanh âm nói, “Ngươi
không phải nói hai người các ngươi không đến sao? Tại sao lại đem hắn
đến? Còn đến như vậy trễ… Nga!” Nàng bỗng nhiên lộ ra một bộ mặt bừng
tỉnh đại ngộ, “Xán Xán, hai người các ngươi không chỉ có tới, hắn còn
giơ đúng hay không?”
Xán Xán bị Nhan Như Ngọc nói vậy kinh hãi
suy lý mặt xanh xao, “Chuyện này nói rất dài dòng, dù sao không phải là
như ngươi nghĩ…”
Đang nói, bỗng nhiên vang lên một thanh âm, “Ai u! Có người tới trễ nha!”
Lời còn chưa dứt, cả người Xán Xán nổi lên một tầng da gà. Ngẩng đầu
nhìn lên, Giang Nhược Văn đang ngồi ở đối diện, cười như không cười nhìn nàng, ánh mắt tràn đầy chán ghét.
Có đôi khi nữ nhân chấp nhất thật rất đáng sợ, tỷ như vị Giang đại tiểu thư này, Xán Xán sửng sốt
không suy nghĩ cẩn thận, mình rốt cuộc đã trêu chọc gì đến nàng, hết lần này tới lần khác muốn tìm nàng gây phiền phức.
“Thật không tốt, trên đường bị kẹt xe…”
” Lúc trên đường chúng ta lái xe tới đây hoàn hảo tốt, làm sao nhanh
như vậy đã kẹt xe nha? Bây giờ giao thông thật là không tốt a!”
Nói dối bị phá, Xán Xán nhất thời rất là lúng túng.
Cao Vũ ở một bên nhìn, thật là bất đắc dĩ. Nha đầu này chẳng có bản
lĩnh gì cả, nàng không biết lý do đi đường kẹt xe là một lý do rất tệ
sao? Còn không biết xấu hổ mà dùng!
“Giang tiểu thư chê cười, nhưng thật ra là nha đầu này buổi sáng lại ngủ nướng, không chịu dậy, chúng ta mới bị trễ.”
Buổi sáng? Lại ngủ nướng? Wow nga (⊙o⊙ )!
Mọi người lập tức lộ ra một biểu tình ngầm hiểu.
Nhan Như Ngọc ở một bên kích động vạn phần, Xán Xán các ngươi cuối cùng đã làm tới nha!
Đương nhiên là cuối cùng Xán Xán cũng hiểu được, sau đó nàng đỏ mặt,
cùi chỏ hung hăng đụng Cao Vũ một chút, “Ngươi nói lung tung!”
“Có nói sạo đâu, ai kêu ngươi tối hôm qua nhất định phải mệt mỏi như vậy…”
Nguyên lai là tối hôm qua a!
Mọi người rối rít mập mờ mỉm cười.
Tà ý vô hạn, đáng tiếc không nhìn thấy.
Đồng học Nhan Như Ngọc lại càng cảm động đến rơi nước mắt, Xán Xán, cuối cùng cũng giơ!
Xán Xán đỏ mặt đến cổ cái, “Các ngươi đừng nghe hắn nói nhảm…”
Cao Vũ mặt không đỏ tim không nhảy, bình tĩnh giải thích, “Nàng tương đối xấu hổ.”
Nga!
Cho nên mọi người lần nữa lâm vào tà ý.
Hai mươi lăm năm thanh bạch của Tô Xán Xán, bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Làm tất cả mọi người lâm vào trong một mảnh hương diễm mơ màng, Giang
Nhược Văn một bên mặt càng ngày càng đen, rốt cục không nhịn được, “Bất
kể như thế nào, đã trễ sẽ phải chịu trừng phạt!”
Lời này nói ra có chút kích động, mọi người rối rít đem chú ý hướng qua nàng.
Cao Vũ khiêu mi, “Không biết Giang tiểu thư nghĩ trừng phạt chúng ta như thế nào đây?”
Bình luận
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1