chương 11/ 17

SÁng sớm phòng Ngư lại có tiếng gõ cửa.Cô mơ màng ra mở cửa vừa nhìn thấy Vương Tuấn Khải cô tỉnh ngay.đóng cửa một cái ầm,loay hoay trong phòng,15p sau cô bước ra:

-Xong rồi!Đi thôi

Khải cười:

-Sao vậy?Hôm nay em không bị mộng du nữa hã?

Ngư vênh mặt:

-Tại em sợ tên háo sắc như anh đó!-Nói rồi cô giẫm chân Vương Tuấn Khải hiên ngang bước đi.Khải đau co chân chạy theo:

-sao em không biết thương hoa tiết ngọc gì hết vậy?

Giờ học bắt đầu,lớp của Vương NGuyên có học sinh mới,đó là Vũ tuyết.Cô giáo sắp cho cô ngồi sau Vương NGuyên.Là ca sĩ nổi tiêng nhưng cậu rất hoà đông thấy Tuyết liền quay xuống nói chuyện.Cô nàng sướng ran trò chuyện với cậu,nhưng vẫn không để lộ vẻ gì.Ra chơi hôm nay,Nguyên không đi ăn mà ngồi suy nghĩ gì đó Tuyết ngồi sau im lặng nhìn cậu.Một lúc sau,Nguyên quay xuống:

-Sao không đi chơi?

-Tớ...-Ngập ngừng

-Đi ăn với tớ không-Nguyên hỏi

Trời ơi!!!Có phải là thật không?Nguyên rủ cô đi ăn chung,còn hơn sự tưởng tượng của cô.Cô ngồi thừ ra,Nguyên đập bàn:

-Nè!Đi không hã?

Cô luống cuống gật đầu:

-À...Ờ...Đi

-Vậy thì đi thôi-Nguyên nói

2 người xuống căn tin.Nguyên ăn một cách mà nó không thể tả luôn còn Tuyết thì phải nó là sợ luôn.Cô nhìn cậu rồi nhìn đống thức ăn.Tự nhiên Nguyên hỏi làm cô giật mình:

-SAo cậu không ăn đi?Đồ ăn không ngon à?

-Đâu có!-CẤm cúi ăn theo

Một lúc sau dường như tự nhiên hơn Tuyết hỏi:

-2 NGười kia

-2 người kia hình như đi ăn rồi-Nguyên nói

-Vậy sao các cậu không đi chung?

-Tớ không biết nữa-Cậu trả lời

-Cậu là người nổi tiếng mà hình như rất hoà đồng ha!-Cô khen

-Quá khen!Tớ không làm ca sĩ thì cũng như các bạn thôi...

Nói tới đây thì Tuyết vô cùng ngưỡng mộ cậu,cô thầm nghĩ đây là một chàng trai cực kì...nhưng:

-...Chỉ tại tớ hát hay,đẹp trai nên được mọi người yêu mến hơn thôi-Vuốt tóc-Chứ tớ cũng bình thường à!

Câu nói này của NGuyên làm cô vỡ mộng.Nguyên hỏi Tuyết tiếp:

-Cậu chuyển từ đâu về thế?

-À...ở Mĩ-Tuyết trả lời

-Wow!Xa vậy sao?

-Ừm!Tớ về đây ở với ngoại

-CẬu vào trường này học chắc hẵn biết tớ là ai chứ?

-Biết!Cậu là TFBOYS Vương Nguyên tớ rất hâm mộ nhóm nhạc cậu

-Thật sao?Vậy cậu hâm mộ ai nhất trong 3 người bọn tớ?-Nguyên hỏi

-Là..là-Cô ngập ngừng.Nguyên ra hiệu:

-Thôi,tớ biết rồi,là Khải ca đúng không?Anh ấy đẹp trai,cao ráo...ở tuổi cậu thì ai cũng thích Khải mà!

Do antifan,sự so sánh của mọi người,những lần bị fan làm cho xấu hổ...Nguyên nói với giọng tự ti.Tuyết lớn tiếng:

-Là ai nói chứ.Mỗi người đều có một vẻ riêng.Khải ca không phải là người hoàn hảo nhất đâu,không phải ai cũng thích anh ấy đâu cũng còn nhiều người thích anh mà

Nguyên ngạc nhiên về sự phản kháng mạnh mẽ của cô.CẬu hỏi:

-Ai vậy?

Tuyết ngượng ngùng:

-Ừ thì..là...là tớ chẳng hạn-Đỏ mặt

Nguyên nhìn Tuyết chớp chớp mắt:

-Là vậy sao?-CÀng làm Tuyết ngượng hơn.Cậu nói tiếp-Tớ đẹp trai vậy mà không ai thích.Tớ biết mình có sức cuống hút mãnh liệt mà!

Tuyết còn tưởng gì,không ngờ ý nghĩ của một ca sĩ như Nguyên lại ngây thơ,đơn giản vậy.2 người có vẻ tự nhiên cười nói nhiều hơn.

Ăn xong,họ trở về lớp học Tuyết ngồi học mà đầu óc cứ nghĩ về lời nói lúc nảy,không hiểu sao cô lại nói như vậy nhưng ngày hôm nay trôi qua với cô thật là suôn sẽ, cứ nghĩ là cô chỉ được gặp Nguyên thôi không ngờ còn có thể nói chuyện vui vẻ lại còn được ăn cùng nữa chứ.Nguyên thì cảm thấy vui vẻ vì có thêm bạn mới fan mới thôi.Ra về hôm nay cũng như mọi hôm tác giả không viết gì thêm...

================ ==END==========================

Bình luận





Chi tiết truyện