chương 37/ 42

Mới vừa sáng sớm mở mắt thức dậy thì nó đã phải chạy như bay ra sân bay để đón pama yêu dấu của mình rồi khổ ghê! thế là hôm nay nó lại nghỉ việc, Nhờ có Bảo thư ký đẹp trai kim luôn tài xế nên nó đã tới sân bay khi chưa đầy 1 phút 30 giây. ( tiểu thư lười:có lố quá không ta?)

(Vy tỷ: lố thật rồi đó em!*mặt ngán nga ngán ngẩm*)

(tiểu thư lười: bút sa gà chết chị ơi!!!!!)


Nó cứ đứng lóng nga lóng ngóng mãi thì mới thấy pama của nó bước ra từ máy bay, nó mệt dễ sợ tại sao pama lại không đi tàu biển hay là tàu điện ngầm mà lại toàn đi máy bay với trực thăng không vậy?

(tiểu thư lười *mắt chữ A mồm chữ O*: nhà chị giàu quá mà!)

(Vy tỷ *vênh mặt*: cũng thường thôi em!)


-BA MẸ CON Ở ĐÂY NÀY!!!!!!!!!!!!_nó la lớn làm cho mấy hành khách ở sân bay nhìn nó như một sinh vật lạ vậy.


Mẹ nó lắc đầu ngán ngẫm với cái đứa con gái không nết na hiền thục này đã 21 tuổi trên đầu rồi mà suốt ngày chỉ toàn là quần jean áo phông chớ khi nào mà nó chịu mặc váy mặc đầm cho đoan trang thục nữ cả! Bà thật là đang nghĩ thượng đế có cho nó đầu thai nhầm không? Con gái gì mà hung dữ mạnh mẽ vô cùng nên đến giờ nó vẫn ế chổng ế chơ không biết bao giờ bà mới có được 1 thằng con rễ để quản nó đây!

(tiểu thư lười: bác có cần nghĩ thế không?)


(Vy tỷ: Thư nó nói đúng đó mẹ!)


(Mẹ Lâm: mẹ nói như vậy mà nặng à?)


(tiểu thư lười:bác nói như thế cháu còn thấy hơi bị thiếu đấy, chị vy vừa hung dữ, khó tính lạnh lùng đã vậy còn xấu nết nữa chứ:v)


(mẹ Lâm: con nói quá đúng!)


(tiểu thư lười: hahaa)


(Vy tỷ: hai người troll con không chịu không chịu!!!!)


Nó nhàu lại ôm pama của nó muốn nghẹt thở luôn!!


-này con buôn ra mau nếu không mẹ sẽ chết mất vì nghẹt thở!_mẹ Lâm


-hehe_nó cười nhe răng.


-ba mẹ về chuyến này có việc gì à?_nó nhìn pama với vẻ mặt nghi hoặc.


-bộ ba và mẹ về là phải hỏi ý kiến con à?_papa nó vờ giận dỗi.


-con nào có cái Ý KIẾN đó chứ!! (muốn gần chết mà cứ làm bộ)

(Vy tỷ: đấm vỡ mỏ ra bây giờ)


-hôm nay ba mẹ về có một việc cần nói với con _ mama nó làm mặt nghiêm nghị.


-việc gì vậy mẹ?_nó


-thôi về nhà đi rồi nói _ papa nó nói rồi lấy điện thoại ra gội cho vệ sỉ đem vali về nhà.


*biệt thự Lâm gia *


Nó và pama nó đi vào nhà thì đã gặp chị Minh Châu và Anh nó đang ngồi xem tivi và ăn trái cây ngon lành! Khi vừa nghe thấy cái giọng lảnh lót của nó thì liền quay qua nhìn ai ngờ lại ngạc nhiên tột độ pama đã về!


-con chào ba mẹ! ủa ba mẹ về lúc nào vậy? Để con đi lấy nước _chị Minh Châu chạy ngay vào bếp lấy nước. Anh lên tiếng:


-Ba mẹ về có việc gì vậy?_anh


-2 anh em sao lại hỏi 1 câu giống hệt nhau vậy?_papa tỏ vẻ khó chịu với anh và nó.


-thôi thôi được rồi 2 ba con cứ gặp nhau là cãi không lúc nào yên ổn _ mama nổi giận.


-....._anh và papa im re luôn không dám hó hé nữa lời.


-Vy này!_mama


-gì vậy mẹ?


-con chuẩn bị đi tối nay chúng ta đi coi mắt _ mama phán ra một câu làm cả nhà trợn tròn mắt.


-HẢ?_không hẹn mà gặp anh, nó và chị Minh Châu đều rất đổi ngạc nhiên và hét lên.


-làm cái gì mà hét lên dữ vậy mấy đứa nên giữ im lặng mau _mẹ nổi trận lôi đình.


-mẹ~ tại sao lại bắt con đi coi mắt chứ? con vẫn còn rất nhỏ mà ~_nó nài nỉ


-không nói gì thêm nữa hết. Đã 21 tuổi rồi mà còn nhỏ nhít gì nữa chứ! không được cãi lời _mama dứt khoát xong thì đi ngay lên lầu papa cũng thấy vậy mà chạy theo luôn.


Nó ở dưới này thì cứ gào khóc không ra nước mắt, nó cứ nhẹo nhẹo anh nó mãi khiến anh nó cũng chán nản với cô em gái này, chị Minh Châu thì cứ thế mà an ủi:


-không sao đâu em đi coi mắt thôi mà chứ có gì đâu chứ! nếu hợp thì tiến tới nếu không hợp thì ta sẽ tính sau


-ờ há!_nó như hiểu ra vấn đề.


Nó chạy như điện lên lầu đóng cửa cái rầm. Anh dưới này thì chán nản:


-tất cả là nhờ em hết em thật là vợ tốt của anh a~_anh ôm chị Minh Châu vào lòng, hai người đi lên lầu luôn và kiss kiss.

Bình luận





Chi tiết truyện