Một bài thơ mới, một khúc 《Thuỵ liên》, một vị bạch y Cửu công tử, khiến cho tài nữ Vô Nguyệt đến từ Trung Thiên Quốc cuối cùng cũng phải lui bước nhận thua, chủ động thay đổi tuyến đường, nhường đường cho thuyền hoa của Tĩnh Vương điện hạ đi qua, chuyện này tuy rằng chỉ mới phát sinh ngày hôm qua, nhưng mà chưa đầy một ngày đã được truyền khắp trong các ngóc ngách của Ân Đô thành, trở thành đề tài câu chuyện cho mọi người trong lúc rảnh rỗi.
Có thể khiến cho tài nữ Trung Thiên Quốc luôn luôn cao ngạo bại trận, đối với Hoàng Phủ Đế Quốc mà nói là một vinh quang vô cùng lớn.
Hoàng Phủ Đế Quốc tuy rằng chuộng về sức mạnh, nhưng chính vì nghìn năm qua trọng võ khinh văn, rất nhiều quốc gia trọng văn thức ở phương Bắc coi bọn họ như một đám man nhân không được khai hoá, chỉ biết động võ đánh nhau, từ trước đến giờ đều khinh thường đám man nhân Tây Nam này, mà việc này người trong Hoàng Phủ Đế Quốc cũng biết.
Nhưng hiện tại tài nữ Vô Nguyệt của Trung Thiên Quốc ngay cả làm thơ đánh đàn cũng thua trong tay người của Hoàng Phủ Đế Quốc, việc hả lòng hả dạ này sao có thể không khiến cho con dân Hoàng Phủ Đế Quốc vui mừng khôn xiết đây?
“Nghe nói, vị Cửu công tử so với tài nữ còn đẹp hơn nhiều kia trước khi đi còn ngâm một bài thơ khác a!”
“Thiết, chuyện thế này ta sao có thể không biết! Tiếp thiên liên diệp vô cùng bích, ánh nhật hà hoa biệt dạng hồng*, hai câu thơ này liền khiến mấy gia hoả Trung Thiên Quốc chấn động nói không ra lời, ha ha ha…”
“Đáng tiếc chỉ có nửa thủ thi …”
“Thiết, Cửu công tử chính là thi tiên hạ phàm, sao có thể dễ dàng mà làm thơ nha, cái này gọi là gì ấy nhỉ, không hót thì thôi, vừa hót liền kinh người!”
“Đúng! Đúng! Làm sao giống đám văn nhân hủ lậu của Trung Thiên Quốc, động một tí liền làm thơ, viết cứ như rau cải trắng ấy.”
Trong Cửu Thiên Khách Điếm, Lâm Cửu chùm một cái áo choàng trắng lớn nghe vài người thảo luận khí thế ngất trời bên cạnh, cúi đầu, thở dài, ăn cơm, gắp một miếng thịt kho tàu ném cho tiểu thối miêu.
Y thừa nhận y lúc ấy bởi vì nhìn thấy vẻ mặt thối của Vô Nguyệt sau khi bị thua tâm tình sảng khoái vô cùng, nhất thời trong lúc đắc ý đem danh ngôn viết về hoa sen của Dương Vạn Lý rống lên, nhưng mà hiện tại y thật hối hận a, y chung quy không thể nói với mọi người rằng: thơ này không phải ta viết, mà là của một người tên Dương Vạn Lý viết ra.
Dương Vạn Lý là ai? Người Hoàng Phủ Đế Quốc chưa từng nghe qua, bọn họ chỉ nguyện ý tin tưởng sự thực mà họ muốn thấy, đó chính là —— trong Hoàng Phủ Đế Quốc xuất hiện vị thi tiên, bộ dạng còn đẹp hơn cả Vô Nguyệt cô nương, nhân vật này quả thực có thật.
Mà không phải là một người tên Dương Vạn Lí từ trước đến giờ cũng chưa từng nghe qua, thậm chí còn không biết có tồn tại trên thế giới này hay không.
Vì thế Lâm Cửu quang vinh trở thành một gã “văn tặc”.
Lâm Cửu rơi lệ đầy mặt, không còn lời gì để nói, việc đã đến nước này, y cũng không có cách nào thay đổi.
Nhai miếng thịt kho tàu trong miệng, Lâm Cửu thầm nghĩ: về sau không làm thơ nữa là được.
Chiếc đũa chọc vào trong bát, nhưng không gắp được cái gì, vừa nhìn xuống cái bát, Lâm Cửu “A” một tiếng, “Nhổ thịt kho tàu của ta ra!”
Ném cho Lâm Cửu một cái liếc mắt xem thường, tiểu thối miêu sau khi tiêu diệt trọn vẹn một chén thịt kho tàu lập tức bỏ chạy mất dạng.
Ngày mai lại tiếp tục đến phiên tiểu thối miêu tham gia đấu thú trận a?
Nhìn vào thịt kho tàu bị càn quét không còn một miếng, Lâm Cửu lẩm bẩm nói: “Xét đến việc ngày mai ngươi phải tham gia thi đấu, hôm nay tạm tha cho con tiểu thối miêu nhà ngươi.”
Bình luận
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1