chương 5/ 18

 Đến ngày mai, mẹ tôi nói rằng tôi phải lên trường để học toán. Tôi thay đồ và đi lên trường bằng patin mà mẹ tôi mua hôm qua vì mẹ tôi sợ tôi không nhớ cách đi xe đạp nên mua cho tôi 1 đôi! Tôi vui vẻ lên trường và thấy anh hôm qua nói rằng là anh Thiện! Anh Thiện hỏi tôi:

- Xe đạp em đâu sao không đi mà đi patin?

+ Em quên cách đi xe đạp nên mẹ mua cho em đôi patin!

- Ukm. Đi cẩn thận nhé!

+ Cảm ơn anh!

 Tôi lại nhớ nhớ chút gì đó, tôi nhớ là anh Thiện đã từ hôn tôi, anh Thiện đã ngăn chặn tôi với Hương đánh nhau và nhớ anh Thiện là anh Trai tôi! Tôi quay sau nói:

+ Anh là anh Thiện! Anh trai của em

_ Đúng rồi sao em nhứo ra hay zị!

+ Vậy, anh là anh trai em thật à!

- Ukm! – Mặt anh Thiện vui vẻ đáp:

+ Sao đứa em nhà em nói là nó là em ruột của em!

- Anh với em là anh em không ruột thịt!

+ À! Anh đã hôn em phải không?

- Ukm! – Mặt anh Thiện đỏ bừng:

+ Anh ngăn chặn Hương đánh em!

- Uk! – Mặt anh Thiện như trái ớt:

+ Em nhớ ra rồi! – Tôi ôm anh Thiện và nhảy lên!

- Anh đâu phải là thú nhồi bông anh em ôm anh !

+ Em nhớ ra rồi! Mừng quá đi!

 Tôi chạy đến lớp học thêm vừa đi vừa hát!, tôi mừng đến nỗi thế và ra về! Anh Thiện kéo tôi đi đến quá catin cho tôi bánh bỏng ngô tôi thích! Anh Thiện không đưa con chó trước mặt tôi nữa Tôi vui vẻ cả ngày đó luôn!

 Tôi đi trên đường đến phòng giáo viên, ai cũng nhìn vào mặt tôi vào mặt tôi hỏi tôi còn nhớ hay không? Tôi nói rằng tôi nhứo đến anh Thiện không và Hương lớp con !

Nhà trường thở nhẹ và nói:

 _ Con may mắn lắm nhé!

+ Cảm ơn các cô quan tâm con ạ!

_ Không có gì nhé!

 Tôi đã nhớ được 1 chút rồi!

Bình luận





Chi tiết truyện