Lâm Khả Tâm hiểu được nếu để Tư Đồ Viêm biết suy nghĩ của cô thì anh chỉ cười nhạo , nên chỉ dám lúc anh say thế này cô diễn một màn kịch người vợ để tự an ủi cho bản thân , bất quá cô vẫn không khỏi lo lắng nếu anh cũng không có giống cô tưởng tượng thì dù chỉ làm một chút ý thức , kia anh nghe cô nói vậy có thể nhạo báng cô không?
Nhưng cũng may mắn chính là anh không trả lời , bên tai chỉ nghe tiếng thở ồ ồ , cô biết anh đã ngủ.
Vì thể lực không đủ nên Lâm Khả Tâm khôg mang Tư Đồ Viêm về phòng ngủ mà chỉ cẩn thận đặt anh lên sofa , sau đó cởi giày , đem chân anh để ngay thẳng lên ghế , để cho anh ngủ mà thoải mái một chút.
Nhìn vẻ mặt say sưa ngủ của Tư Đồ Viêm , Lâm Khả Tâm bỗng phát hiện , sau tất cả âm mưu của anh với cô , cô chẳng có một chút oán giận , thậm chí vẫn không thể ngừng yêu anh , nếu anh biết , chắc anh sẽ chê cười đầu óc chính cô có vấn đề đi?
Nghĩ đến đây , Lâm Khả Tâm không khỏi cười khổ , hốc mắt cũng ửng ửng đỏ . Lâm Khả Tâm à Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm đối xử như vậy còn có thể đau lòng vì anh sao? Ngươi là đồ không đầu óc sao? Thế nào còn không tỉnh ngộ? Rốt cuộc chịu bao nhiêu thương tổn nữa mới đủ buông anh a?
Mà như có một âm thanh trong lòng ôn nhu toát ra , lại đâm vào tim cô ——--【 phỏng chừng là không bỏ xuống được . 】
Thở dài một hơi , Lâm Khả Tâm dời cước bộ , chuẩn bị đi tìm cái gì để khi anh tỉnh dậy sẽ có mà ăn nhưng lúc sau Tiểu Bối lại hướng đến cô phe phẩy cái đuôi , chờ mong nhìn cô
Cô biết Tiểu Bối muốn đi dạo , nhưng hiện tại Tư Đồ Viêm đã say như vậy huống chi cửa không có khoá , cô lạithế nào có thể. . . . . .
Từ từ? Cửa không có khoá? Ý thức được vì Tư Đồ Viêm uống rượu sau khi về anh không có bật người khoá cửa như ngày thường , Lâm Khả Tâm ngừng hơi thở , đại khí cũng không dám ra
Lâm Khả Tâm làm một cái thủ thế "Hư" với Tiểu Bối , thấy vậy Tiểu Bối liền ngoan ngoãn lui ra , tò mò nhìn cô
Thật cẩn thận , Lâm Khả Tâm hướng đi ra cửa , sợ đánh thức Tư Đồ Viêm , mà Tiểu Bối cũng ngoan ngoãn đi theo sau , đợi cho đến khi ra đến cửa quả nhiên kết quả như mình mong đợi là cửa không khoá , tuy rằng khát vọng tự do đã có từ lâu rồi nhưng cô cũng không lập tức rời đi mà đứng tại chỗ trầm mặc một lát .
Lúc này néu cô bỏ đi, nói vậy về sau cô và Tư Đồ Viêm sẽ là 2 người của 2 thế giới
. . . . . . sẽ không bao giờ có liên hệ nữa đi? Nhưng vì đứa nhỏ dù thế nào cô cũng phải rời đi !
Nghĩ đến từ nay về sau sẽ không bao giờ gặp anh nữa , cô quyết định liếc nhìn anh một cái , ở trong lòng hảo hảo nói cá biệt cùng anh , sau đó đem hình dáng của anh thật sâu khắc vào trong tim .
Nhưng Lâm Khả Tâm vừanhấc chân chuẩn bị bước đi, chợt nghe âm thanh trong phòng khách truyền đến " Nước .. tôi muốn uống nước. . . . . ."
Bị Tư Đồ Viêm làm cho một trận hết hồn , Lâm Khả Tâm hoảng sợ , cô thậm chí thấy tự do càng lúc càng xa mình hơn .. Thảm , nếu anh tỉnh lại , kia hết thảy đều không kịp rồi !
Nghĩ vậy , nội tâm của cô liền xuất hiện âm thanh " Trốn".
Vì thế Lâm Khả Tâm cũng không quay đầu lại mà chạy ra ngoài , Tiểu Bối nhìn chung quanh , do dự trong chốc lát cũng theo cô mà chạy.
Lúc sau , Tư Đồ Viêm nằm ở sofa vẫn hỗn loạn như trước , còn chưa tỉnh lại: " Khát quá. . . . . .Nước , nước , Lâm Khả Tâm , đem nước lại đây . . . . . ."
Chất cồn quay cuồng trong dạ dày của anh , như lửa đốt làm cho anh cảm thấy miệng lưỡi khô queo , cả người giống như sắp nóng chết thôi
Không nhịn được , Tư Đồ Viêm mở mắt , không vui hô " Lâm Khả Tâm , Lâm Khả Tâm? Có nghe tôi muốn uống nước không? Lâm Khả Tâm?"
Đáp lại câu hỏi của anh chỉ là sự im lặng
Vịn vịn cái trán , Tư Đồ Viêm chậm rãi ngồi dậy , anh nhìn xung quanh không thấy thân ảnh của Lâm Khả Tâm đâu , một cỗ cảm giác không tốt trong lòng sinh
ra , một giây cũng không dám trì hoãn , anh vội vàng đứng dậy bắt đầu tìm kiếm.
" Lâm Khả Tâm , em ở nơi nào? Tốt nhất đừng giở trò gì , nhanh ra đây cho tôi , bằng không. . . . . ." Đương thấy cửa mở , lời nói của Tư Đồ Viêm cứng lại.
Đáng chết , anh quên khoá cửa , cư nhiên làm cho Lâm Khả Tâm liền như vậy chạy trốn !!!!!!!!
Phát hiện ra điều đó , Tư Đồ Viêm lập tức lấy xe liền chạy đến nhà ga ở gần đó , trên đường , anh nhìn chung quanh , không buông tha ngõ ngách nào , anh biết bởi vì chỗ hẻo lánh cơ hồ sẽ không có xe nên Lâm Khả Tâm muốn trở về thì chỉ có nhà ga gần đó thôi
Mà theo anh phỏng chừng , cô vẫn là đi chưa được bao lâu , ít nhất còn chưa lên xe , hơn nữa lấy trạng thái hiện tại của cô thì chạy sẽ không mau , huống chi dù cho có không mang thai so với xe cũng không thể nhanh hơn , chắcchắn anh sẽ tìm ra cô !!!
Bình luận
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1